Chương 5

275 37 2
                                    

Bên ngoài trời lạnh đến thấu xương nhưng vì có chiếc áo to của ai đó mà độ lạnh của trời giảm đi hơn phân nửa. Wooin khịt mũi đã ửng hồng của mình khi một nửa khuôn mặt đang được bao bọc bởi chiếc khoăn quàng cổ siêu ấm của Seong Jun.

Nói tìm thì nói vậy, chứ nó đâu rảnh mà đi tìm được? Bây giờ nó chỉ muốn đi mua gì để ăn rồi về nhà đắp chăn ngủ thôi. Tiền thì khỏi lo, nó thấy trong hộc bàn Seong Jun có cả đồng tiền.

Lúc đầu Wooin định ăn cắp chút ít, vậy mà chưa kịp lấy thì Seong Jun như biết trước được tương lai là nó chôm tiền nên đã để lại một tờ giấy ở dưới tờ tiền. Tờ giấy ghi Wooin muốn lấy bao nhiêu thì lấy. Wooin nhìn từng chữ mà sướng run người.

Nếu tên này đã không khách sáo, nó lấy hết con mẹ nó luôn!

Vậy là giờ túi áo "của Wooin" đã đầy tiền. Nghĩ lại số tiền mình đã lấy được của Seong Jun, nó liền cười ha ha. Nhưng nghĩ đến cảnh vì mình lấy hết tiền mà Seong Jun không thể mua đồ ăn để nấu cho nó trong mấy ngày sau, Wooin lại bắt đầu thấy có chút hối lỗi, nhưng nghĩ lại một lần nữa về những đồ ăn ngon mình sẽ được ăn vào hôm nay, nó lại cười ha ha. Rồi nó lại nghĩ về mấy ngày sau, lại thấy hối lỗi.

Vậy là cứ nghĩ đi nghĩ lại, một bên thiên thần Wooin cứ nhắc nó nhớ về những ngày mà Seong Jun đã chăm sóc nó, cho nó ăn. Một bên ác quỷ Wooin lại kể về những lần Seong Jun không cho nó ăn đồ yêu thích, bảo nó bây giờ thích gì mua hết đi. Đấu tranh tư tưởng một hồi, kết quả Wooin lại nhớ đến thằng đầu xanh kia.

Giờ thiên thần hay ác quỷ cũng không thắng nổi Joker của nó. Wooin vừa đi vừa nghĩ đến Joker. Rồi đột nhiên nó nghe tiếng đánh nhau ở một con hẻm nhỏ.

Wooin không quan tâm cho lắm, bỗng nhiên nó nhớ lại Joker là một thằng khá vụng về. Chỉ vì muốn nó quan tâm một chút, gã đã mặc cho ba, bốn thằng hội đồng đến gãy hai cái xương sườn.

Đang nghĩ quẩn về Joker mà tiếng đánh nhau to quá, làm nó không thể nghĩ tiếp, Wooin liền tắc lưỡi. Nhìn xung quanh tìm cái cục gạch, nó liền bước vào hẻm.

Trong hẻm ẩm ướt tối mù, làm Wooin phải đứng lại một chút để thích ứng, cuối cùng nó cũng thấy có khá nhiều tên đang hội đồng một thằng... ngoại quốc? Dù không không nhìn rõ mặt đối phương, nhưng cái cách ăn mặc và mái tóc vàng óng chuẩn phương Tây khiến Wooin không thể nhầm lẫn đi đâu được.

Thấy màu đỏ của máu đã nhuộm gần hết đầu người kia, Wooin lại tặc lưỡi mong tên này không chết trước khi nó xử mấy thằng giang hồ kia.

"Mẹ kiếp, thằng nào đấy?!"

Vậy mà chưa để nó đánh lén đã có thằng phát hiện ra đang có người ở đây. Mấy thằng kia đang đánh cũng dừng lại nhìn Wooin. Wooin đối mặt với đám người một hồi cũng vứt cục gạch xuống xoay người rời đi.

Một người trong đám thấy Wooin đã đi ra khỏi đầu ngõ hẻm liền cười khinh.

"Chết tiệt, cứ tưởng như nào, ai ngờ cũng chỉ là một thắng chuột nhắt."

"Haha! Tao còn tưởng nó định làm gì chứ!"

"Thằng nhỏ con kia thì làm được đéo gì, haha!"

[ALLWooin] Trốn TránhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ