26

460 61 28
                                    

một lần nữa, cánh cửa phòng được mở ra với âm lượng rất bé, nếu không phải do choi beomgyu ngủ không sâu giấc và căn phòng này ban đêm rất yên tĩnh thì có lẽ anh cũng chẳng nghe được thứ âm thanh bé nhỏ ấy.

hôm nay là ngày gì mà có nhiều khách đến ghé thăm vậy nhỉ?

"choi beomgyu.. là tại anh, chính anh đã cướp đi tất cả mọi thứ của tôi. từ sự nghiệp diễn xuất, ánh hào quang trên sân khấu, và cả kang taehyun, người tôi yêu nữa."

"tại sao? tại sao lại lấy đi tất cả của tôi như vậy?"

"nếu đã như vậy, tôi phải giết chết anh. chết rồi, sân khấu với những ánh hào quang là của tôi, vinh hoa phú quý là của tôi, kang taehyun là của tôi. tất cả mọi thứ đáng ra đều là của tôi sẽ lại thuộc của tôi."

khi âm thanh tưởng chừng như đang gào thét đó tắt ngúm cũng là lúc choi beomgyu cảm nhận được có thứ gì đó đang đè nén trên gương mặt mình, anh có thể ngửi được một chút mùi của quả anh đào trên chiếc gối được dùng để khiến anh tắt thở này. không thể nhầm lẫn được, đây là mùi hương tin tức tố của im taejoon.

theo như những kiến thức mà anh còn nhớ được khi theo học tại trường đại học quốc gia seoul, chẳng ai sẽ biết được người bị mình nhấn cho tắt thở sẽ chết khi nào nên chỉ cần choi beomgyu buông lơi bản thân, tỏ vẻ đã ngạt thở, nó chắc chắn sẽ mất cảnh giác.

quả như suy luận, anh chỉ mới thả lỏng tay chân mà thôi giãy giụa, nó cũng đã buông cái gối đang che kín đi nguồn không khí của choi beomgyu. ngay khi người kia mất cảnh giác mà đưa lưng về phía mình, anh nhanh chóng bẻ tay của im taejoon ra đằng sau, tay còn lại cũng không rảnh rỗi gì mà rút ra con dao được thủ sẵn trong người nó. tiếng leng keng của kim loại va chạm với mặt nền xi măng lạnh toát nghe thật chói tai, nó làm anh không tự chủ được mà khẽ nhăn mày.

"nói."

"tại sao lại muốn giết tôi?"

"tôi ghét anh, là tôi muốn giết chết anh để lấy lại những thứ vốn đã thuộc về tôi."

"những thứ thuộc về cậu?"

choi beomgyu có chút khó hiểu mà hỏi lại người đối diện. tất cả những thứ mà anh có được từ khi sinh ra cho đến hiện tại đều là dựa vào thực lực của chính bản thân mình. mặc dù đúng là khi mới bước vào ngành nghề diễn xuất là được kang taehyun và choi yeonjun nâng đỡ nhưng để có được ngày hôm nay, anh đã bỏ ra biết bao nhiêu công sức, làm sao có thể nói ra những chữ 'vốn dĩ là của nó' mà không suy nghĩ được?

"sự nghiệp diễn xuất của tôi, ánh hào quang của tôi, cả kang taehyun nữa, anh ấy là của tôi, tôi vốn dĩ chính là người đến trước anh. tại sao, tại sao người anh ấy chọn không phải là tôi chứ?"

ngay khi tiếng gào thét đến chói tai ấy dứt hẳn, choi beomgyu mới bắt đầu lên tiếng. từng lời nói đanh thép được cất lên như muốn nói với con người đối diện rằng anh có thể bóp chết một omega bé nhỏ bất cứ lúc nào vậy.

"thành công của tôi đều nhờ vào sự cố gắng, chăm chỉ tập luyện, là mồ hôi nước mắt của tôi bỏ ra để đạt được nó, cậu lấy ở đâu ra cái quyền kêu nó là của cậu?"

taegyu/abo | smokeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ