thằng và bé

1.3K 133 27
                                    

"anh ổn không ?" đức duy tiến lại bên cạnh, mặt đối mặt hỏi, tay còn an ủi lấy đùi anh

"người anh nóng quá" đức duy ma xát tay mình với đùi anh, từng chút tiền gần hơi với đùi non

"s-sao lại thế nhỉ ? quang anh khó chịu quá" quang anh mặt mũi tối sầm, hơi thở cũng trở nên gấp gáp hơn, tay chân luống cuống cả lên

"quang anh ổn không ? sao lại như thế ?" đức duy tỏ vẻ quan tâm anh, nhưng tay thì đang lần mò tới nơi tư mật

"d-duy, b-bỏ tay ra đi" quang anh cảm giác có gì đó khác lạ, tuy sự khó chịu từ nơi đó đã khiến quang anh không bình thường được nữa

"anh bị gì thế ? sao người anh lại sưng như này" đức duy dừng tay ở nơi có túp lều nhỏ nhô lên của quang anh, cảm nhận được hơi ấm từ nó tỏa ra

"d-duy à" quang anh cảm giác bản thân không được tỉnh táo nữa, quang anh ham muốn thứ gì đó, lạ lắm ...

"em đây ? anh có ổn không đấy ?" đức duy cạ thân dưới mình vào đùi anh, mắt cũng trở nên lơ đãng hơn, bắt đầu nhìn ngắm những thứ khác ngoài mặt anh

"h-hức duy, đức duy" quang anh nức nở, vẫn chưa hiểu tại sao bản thân lại thành ra như vậy

"em đây em đây, nguyễn quang anh có ổn không ?" đức duy được đà lại càng tiến gần anh hơn, chân cậu để vào giữa hai chân anh, chống tay bản thân lên để đổi thành cảnh cậu đang đè anh xuống

"quang anh t-thấy, không ổn l-lắm" mặt anh nhắm tịt lại, chỉ biết bản thân đang nóng lên, ngày càng nhanh hơn, thân dưới cũng khó chịu khi căng phồng lên

"hôn em đi, em sẽ giúp anh" đức duy mắt long lanh nhìn anh, anh vặn vẹo người khó chịu rồi cũng nâng người mình lên để hôn đức duy

môi chạm môi, đức duy tham lam hơn khi muốn đi quá hơn như thế, tìm thấy được lưỡi ướt át của anh, đức duy vờn với nó khiến anh cảm giác như đức duy muốn chui hẳn vào miệng quang anh, khó chịu mà khều vào lưng

"môi anh mềm quá" đức duy liếm lấy nước bọt còn dính trên môi anh, để lại sợi chỉ bạc óng ả

"g-giúp tớ đi mà, đ-đức duy" tay quang anh loạng choạng tiến xuống dưới, tìm đến nơi tư mật của đức duy mà rối cả lên

"ui, tay hư, anh đừng làm như thế nhé" đức duy bắt được cái tay hư hỏng muốn cởi quần cậu ra, đem để lên đầu

"gọi tên em đi, cho em biết ai sẽ giúp anh đêm nay" đức duy vẫn chưa muốn thưởng thức tại đây lắm, vờn anh thêm tí nữa rồi ăn cho gọn gàng

"h-hoàng đức duy .. giúp anh nhé" quang anh bị túm lấy tay đặt lên đầu, khó chịu ưỡn ẹo, cố để thân mình gần hơn với thân duy

"ngon" đức duy nhếch mép, bật người dậy quen thuộc cởi lấy quần mình, chỉ để chừa boxer

"quang anh à ? anh thích tự cởi, hay để em" nhìn người dưới mình khó chịu, đang cố tìm đến tinh khí bản thân để an ủi nhưng bị đức duy chặn lại khiến cậu bật cười

"c-cởi cho tớ đ-đi" quang anh tay chân quắn quéo cả lên, hơi thở còn gấp rút nữa, chẳng có tinh thần nào để tự cởi đồ

[caprhy] miếng mồiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ