Chương 3

284 31 0
                                    

Kim Hyukkyu đến đến thờ núi SeonHae không lâu sau đó, không khỏi bắt gặp cảnh Lee Sanghyeok đang ngồi dạy gì đó cho thái tử. Jeong Jihoon không thoát khỏi cảnh vò đầu bứt tai khi bị đánh đố còn yêu hồ đang vui vẻ mỉm cười nhìn người kia. Đã lâu rồi thanh long không nhìn thấy cửu vĩ hồ vui vẻ như thế. Cậu cầm chiếc quạt che đi nửa khuôn mặt xinh đẹp, chỉ để lộ đôi mắt được đánh phấn đỏ đầy kiều diễm.

Jeong Jihoon có phần vui vẻ khi thấy cận thần của mình tìm đến. Hyukkyu trong chốc lát mới nhận ra đứa nhỏ này cũng chỉ là một đứa nhỏ mới mười sáu tuổi, phải trưởng thành quá sớm vì tranh đấu gia tộc. Hắn thở dài, bước đến vị thái tử kia, có chút bất ngờ khi cửu vĩ hồ đang dạy cho đứa nhỏ về binh pháp.

Hắn nhớ rằng cách đây vài ngày, bản thân mình đã đến để hỏi rằng liệu Jeong Jihoon đối với Lee Sanghyeok là gì. Yêu hồ không trả lời rõ ràng, chỉ quay mặt đi rồi nói giống với Chu Tước Jang Gyeonghwan. Tất nhiên chỉ chừng đó là đủ để Hyukkyu biết được. Thời hồ ly mới chỉ chập chững trong thời gian tu luyện để có được chiếc đuôi thứ tư, cậu đã được bắt gặp chu tước, một trong tứ tượng, còn là bằng hữu của hắn. Sanghyeok vì một phượng hoàng rực rỡ mà đem lòng yêu thương. Nhưng chu tước lại là người thích mai đây nay đó, còn chưa kể đến phải vào cõi niết bàn. Sớm muộn một hồ ly nhỏ bé như y cũng sẽ bị người kia quên mất. Từ sau đó, Kim Hyukkyu chưa từng thấy cửu vĩ hồ 'yêu' lần nữa.

Nhưng Jeong Jihoon lại là nghiệt duyên của Lee Sanghyeok.

Cách đây không lâu khi quay lại Ngũ Linh Cung, huyền vũ đã nói với hắn rằng nghiệt duyên hồ ly đã đến. Cửu vĩ hồ vốn dĩ là loài không trao đi tình yêu của mình, nhưng một khi yêu thì chẳng khác gì moi móc tim can ra để trao cho người kia.

Có lẽ không chỉ mỗi cửu vĩ hồ biết yêu mà ngay cả vị thái tử kia cũng đã ngã vào lưới tình.

Kim Hyukkyu thở dài.

Trước ngày trở về, Sanghyeok không đưa tiễn hai người, chỉ dặn người hầu của mình đem gửi lại đồ cho Jihoon. Đó chính là một mũi tên mà tam hoàng tử đã bắn vào hắn hôm đó, cùng một viên ngọc bội. Thái tử xem xét một hồi thì nhận ra có điều khác biệt.

"Hình như mũi tên này ban đầu không có khắc tên tam thái tử..."

"Chủ nhân đã thêm vào đấy ạ.", người hầu cúi đầu đáp, còn bổ sung thêm ngọc bội cũng là do chủ nhân tạo ra thêm. "Chủ nhân nói ngài sẽ cần một chút thủ đoạn để giải quyết vấn đề của thái tử."

Không cần giải thích thì Jihoon cũng hiểu Sanghyeok muốn làm gì. Chỉ nhận lấy, gói ghém cẩn thận lại rồi nói cảm ơn. Hắn cùng Hyukkyu nhanh chóng lên đường trở về kinh thành.

Ngồi trên đền thờ, Sanghyeok ve vẩy chiếc đuôi hồ ly trắng muốt, cọ cọ lên chú hồ đang tắm nắng cạnh mình. Hổ nhỏ bị đuôi hồ ly ve vẩy trước mũi không kiếm được mà khó chịu mà quay sang chỗ khác. Cảnh tượng kia không khỏi khiến cậu bật cười.

Đoạn cậu quay sang chủ hổ nhỏ rồi thầm thì. "Sắp tới Minhyeong muốn đi chơi không?"

.

Không lâu sau đó, Jeong Jihoon hồi cung. Nhưng hắn không nói thì đến việc tam hoàng tử lập mưu gì cả, chỉ đề cập có thích khách ám sát nhưng không biết là ai. Hắn biết bây giờ không nên vạch mặt người kia. Vẫn nên án binh bất động xem xét một thời gian nữa.

LoL | jjhxlsh. Cửu Vĩ HồNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ