03

116 10 0
                                    

Ở một đường đời nọ, Zhang Hao và Sung Hanbin kết hôn chỉ sau 5 năm tìm thấy nhau. Đó thực sự là một câu chuyện hài hước. Nơi đây, Sung Hanbin là một nhà khí tượng học nổi tiếng và thường xuất hiện trong khung giờ vàng trên bản tin truyền hình, ở Dallas, Hoa Kỳ. Phong thái lịch sự cùng nét cuốn hút, làm nổi bật lên gương mặt điển trai của người đàn ông Hàn Quốc. Con người ấy tỏa sáng trên TV và không từ ngữ nào đủ để diễn tả trái tim của Zhang Hao khi lần đầu tiên nhìn thấy cậu.

Tìm thấy rồi, Zhang Hao nghĩ. Cuối cùng anh cũng tìm thấy em.

Khuôn mặt xinh đẹp tươi tắn của Sung Hanbin vẫn sáng bừng trên tivi, và Zhang Hao thì đang tìm kiếm địa điểm ghi hình của bản tin đó. Tối hôm ấy, Zhang Hao đến nơi đúng lúc anh nhìn thấy Sung Hanbin rời trường quay.

"Này, đợi đã," anh gọi Sung Hanbin, người đang nhìn anh với ánh mắt lạnh lùng sắc bén và đôi mày nhíu lại. Zhang Hao nuốt xuống những lời ngọt ngào đang dâng lên trong cổ họng, anh cố gắng nói ra điều gì đó có ý nghĩa, "Ừm, cậu là Sung Hanbin, phải không?"

"Đúng, là tôi. Nhưng nhìn tôi đi, tôi đang rất mệt mỏi và chỉ muốn về nhà thôi. Nên làm ơn, không quay phim hay chụp ảnh gì hết." Sung Hanbin không để Zhang Hao vào mắt thêm lần nào nữa khi bước về phía chiếc ô tô đậu bên kia bãi đậu xe.

"Không! Không phải vậy- Này, chờ đã, tôi-" anh bước theo Sung Hanbin, thậm chí còn cả gan nắm lấy cổ tay người kia khi cậu không chịu dừng lại. Đột nhiên nhận thức được mình vừa làm gì, Zhang Hao vội rụt tay lại và đút vào túi. "Tôi xin lỗi, chỉ là... tôi cần nói chuyện với cậu."

Khoảng không tĩnh lặng kéo dài suốt 2 phút. Ít ra Zhang Hao đã giữ được Sung Hanbin ở lại, đó đã là một chiến thắng rồi.

"Được rồi, đầu tiên: Cậu là ai vậy?!" Sung Hanbin lộ vẻ bực tức, như sắp mất bình tĩnh.

Zhang Hao đang đeo khẩu trang, che nửa khuôn mặt mình, đội mũ lưỡi trai và mặc quần áo dài tối màu. Trông anh lúc này giống như một kẻ theo đuôi, rình rập trong bóng tối và chờ đợi Sung Hanbin xuất hiện để có thể tiếp cận cậu. Nhưng anh không phải loại người đó. Anh chỉ là một người đàn ông đang yêu.

Zhang Hao tháo khẩu trang, để lộ danh tính của mình cho Sung Hanbin. Đôi mắt cậu thoáng mở to khi trông thấy khuôn mặt anh, lướt qua đôi mắt, đến mũi, miệng, cằm và sau đó là cặp má. Lúc đó trông cậu không giống như đã nhận ra anh, vì đó là lần đầu tiên người nhỏ hơn gặp Zhang Hao trong kiếp sống này. Nhưng ở nơi đó, sâu thẳm trong tầm hồn cậu, đang bắt đầu chao đảo và vang vọng tiếng gọi mảnh ghép còn thiếu của mình.

Zhang Hao biết điều đó, vì anh cũng cảm thấy như vậy.

Zhang Hao cắn môi dưới và nói, "Tôi là Hao. Zhang Hao, và tôi, ừm... Tôi tới đây vì vừa thấy cậu trên TV. Có thể cậu không biết tôi đâu, nhưng tôi biết cậu. Luôn luôn như vậy," anh chẳng bao giờ cảm thấy lo lắng đến nhường này trong cả cuộc đời mình, như thể anh cần nghiêm túc chứng minh cho Sung Hanbin thấy, để cậu sẽ không bỏ đi, "Cậu có thể sẽ không hiểu ý tôi ngay lúc này, nhưng làm ơn, cho tôi một cơ hội và-"

Binhao | Therefore you and meNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ