2

160 20 8
                                    

"Dunk Dunk, mày quay chưa thế?"

"Rồi rồi Nong Phuwin hãy phát biểu đi nào"

"Đừng có trêu tao"

"Haha"

Tiếng cười rộn rã trong máy phát đời cũ của trường. Chiếc video được quay bằng một thiết bị không mấy nguyên vẹn, có lẽ nó hơi cũ kỹ một chút nhưng vẫn dùng rất tốt. Đây là căn phòng chứa đựng rất nhiều những ký ức tuổi thơ. Phòng này được nhà trường dành riêng cho các bạn ngày cuối cùng xa trường không nỡ hay vẫn còn đều gì đó nuối tiếc chưa hoàn thành, có thể đến đây quay lại một đoạn nói về thời thanh xuân năm 17 tuổi của mình. Có thể để lại lời nhắn cuối cùng để người nào đó có duyên có thể nghe thấy những tâm sự bộc bạch đó. Ở đây, chứa nhiều kỷ niệm đẹp lắm, có cả tình yêu dại khờ, hay những điều ngây ngô, khờ dại. Những trò đùa nghịch ngợm của lứa tuổi học trò. Những lần chọc ghẹo bạn bè, những lần thầy cô trách phạt, còn có những lần dám chơi khâm cả giáo viên. Đều là những kho báu quý giá. Nay có một bóng dáng đứng trong căn phòng này mở đoạn ghi hình năm ấy chứa đựng một khoảng ký ức của cậu chàng trai năm 17 tuổi theo đuổi tình yêu đời đầu của mình. Cũng như, đây là mối tình duy nhất trong tim cậu ấy. Mãi mãi...

"Lời đầu tiên, à không. Tớ chỉ có một lời duy nhất muốn gửi tới một người quan trọng nhất trong cuộc đời của tớ. Mà người ấy mãi mãi cũng chẳng biết được đâu. Pond, cậu biết không, cậu là ánh sáng Mặt Trời mà tớ chỉ có thể đứng núp trong bóng tối để mà ngắm nhìn. Vì ánh sáng trực tiếp có thể khiến tớ bị tổn thương nên tớ chẳng can đảm mà đứng trước mặt cậu nói rằng tớ thích cậu, thích cậu nhiều lắm. Gần như là, tớ thích cậu đến mức trong cuộc đời của tớ chỉ có mỗi cậu. Tớ biết ý nghĩa trong cuộc sống của cậu chưa từng có khoảnh khắc nào là có mặt tớ. Nhưng kế hoạch cả một đời của tớ chỉ duy nhất một cái tên là cậu."

Ngưng một chút người nọ vẫn tiếp tục...

"Dù có quay trở lại, dù có bắt đầu lại hàng trăm, hàng vạn lần thì người tớ yêu vẫn mãi mãi là cậu. Cậu là Ánh Trăng Sáng mà chẳng bao giờ lặn xuống nơi tớ, còn tớ là nốt chu sa mà cả đời cậu muốn xóa đi. Tớ không hề giận cậu, tớ tha thứ tất cả cho cậu, dù cả đời qua cậu đã dối lừa tớ mọi thứ. Nhưng mà, mọi khoảnh khắc ở bên cậu tớ đều hạnh phúc lắm. Đôi khi hạnh phúc chỉ đơn giản thế là được, hài lòng với hiện tại. Tớ thấy hạnh phúc thì cuộc đời sẽ hạnh phúc có đúng không? Tại sao lại đau vậy?"

Nở nụ cười thật tươi, dành tặng cho người cũng như an ủi tâm hồn cho chính bản thân mình.

"Mong rằng cậu sẽ mãi luôn hạnh phúc khi không có tớ bên cạnh. À lại quên nữa rồi, vốn dĩ không có tớ xuất hiện trong cuộc sống của cậu mới là điều khiến cậu hạnh phúc nhất. Xin lỗi, tớ xin lỗi vì đã xuất hiện trong cuộc đời của cậu, làm cậu day dứt cả một đời chỉ vì hối tiếc đã bỏ lỡ người ấy"

Tiếng chàng trai trong video vừa dứt, cuộn băng liền phát lại những khoảnh khắc mà chàng trai năm ấy đã dõi theo tình yêu của mình như thế nào.

"Ay, Dunk"

"Xem nào xem nào, chàng trai năm ấy chúng ta cùng theo đuổi"

"Mày lậm phim đúng không?"

[PondPhuwin]°Ánh Trăng Sáng°Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ