chap 1

364 17 5
                                    

Tần Dương Quân đang cưỡi ngựa đi lên một con chợ nhỏ ở Hàng Châu cùng với đám thuộc hạ của mình vô tình đi ngang một người tuổi trung niên, thân thể đô con lại đang đánh đập một đứa trẻ độ tuổi chỉ khoảng chừng bốn, năm tuổi gì đó một cách không nương tay

Thấy tình cảnh bất bình như vậy ông liền dừng ngựa ra dấu cho một tên thuộc hạ của mình lại đó ngăn lại vừa mới ngăn lại thì tên đô con ấy liền nổi đóa lên nói

-" Ngươi là ai mà dám ngăn ta dạy dỗ con ranh này hả!?"

Cảm thấy hắn ngang ngược như vậy Tần Dương Quân liền xuống ngựa cất giọng của mình lên nói

-" Ây tại hạ chỉ tình cờ đi ngang nhưng tại sao huynh lại đánh đập con bé này dã man vậy cảm thấy bất bình nên muốn ngồi lại nói chuyện rồi từ từ dạy dỗ nhóc con này dù gì nó cũng là con nít nên không cần phải dùng bạo lực như vậy "

-" Là...là...Thái Úy tại hạ có hơi đường đột mong Thái Úy có thể bỏ qua cho kẻ có mắt như mù này "

Tên bự con này làm sao không biết tới Tần Dương Quân người đã một mình giết sạch cả 300 quân của giặc và được phong lên Thái Úy liền quỳ xuống

-" Xin hỏi nhóc con mà người không nương tay đánh đập này nó đã làm gì ?"

Tần Dương Quân mặc dù là Thái Úy nhưng tính tình vẫn rất ôn hòa không có chút nào kiêu ngạo

-" Chỉ... chỉ là nó lỡ đụng vào quần...áo tôi nên..." 

-" Được rồi đi đi "

Tần Dương Quân nghe lời giải thích của tên này chỉ phủi phủi tay nói thấy đi rồi ông liền khụy gối xuống nhìn bé con trước mặt hỏi

-" nhóc con tên gì, là trẻ mồ côi sao có muốn cùng ta về nhà, yên tâm ta sẽ không bỏ đói ngươi "

-" Con...con...tên...Ngô...Cẩn..Ngôn" Cô có chút dè dặt mà nhìn ông nói

-" Vậy có muốn theo ta về Giang Nam hôm nay là ngày ta lên đường khởi hành"

-" Nếu...nếu ngài không phiền " Cô tuy còn nhỏ lại rất hiểu chuyện chắc do tuổi này đã phải ra đời sớm

-" Không phiền nếu ta phiền ta sẽ hỏi ngươi làm gì chứ, được rồi xuất phát " Chẳng cần đợi cô nói ông đã một tay nhẹ nhàng xách cô lên ngựa ông ngồi đằng sau điều khiển

-" Nè Cẩn Ngôn sau này cứ gọi ta là thúc thúc đi không cần phải kêu ngài đâu mà nhóc bao tuổi?"

Tần Dương Quân ngồi ở đằng sau la lớn hỏi cô

-" Con 5 tuổi "

-" Ồ trẻ vậy mà đã ra đời sớm rồi, ngươi yên tâm chỉ cần về Giang Nam ta sẽ cho ngươi chơi cùng với con gái của ta"

Đúng vậy con gái mà ông nhắc tới chính là đứa con gái út của mình tên Tần Lam nhưng năm nay đã lên tám là đứa mà ông chiều chuộng nhất trong số ba người con của mình
---------------------------------
Chỉ mất vài canh đã về tới ông vừa bước vô nhà cùng cô đi khép nép đằng sau,  Tần Lam liền vui vẻ mừng rỡ chạy lại sà vào trong lòng ông

Được ta nhặt về thì mau ngoan ngoãn đi!!! [Futa] [NgônLam]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ