Đừng khóc.
---------
Lý Bính đã một ngày không gặp Trần Thập, từ trận đánh đêm hôm trước với Hắc La Sát, y luôn bận rộn xử lý vụ án và báo cáo với Thánh thượng, mặc dù y đã tận mắt nhìn thấy kẻ thù giết cha mình bị chết cháy, nhưng phía sau hắn vẫn còn những người khác, quyền lực y nắm giữ hiện tại lại đang bị Lai Trọng Thư cướp mất, y bận rộn vòng đi vòng lại suốt một ngày, mới nhận ra mình đã không gặp Trần Thập cả ngày hôm nay.
Sau khi thu thập hài cốt của Hắc La Sát, Trần Thập cố ý hay vô tình giữ khoảng cách với y, cậu cứ im lặng đi theo phía sau suốt dọc đường trở về Đại Lý Tự, y giơ tay cản lại người đang muốn quay về phòng. Chưa kịp nói gì, đã bị người trước mặt ngắt lời.
"Xin lỗi, Bính gia, ta hơi mệt, ngài cũng nên nghỉ ngơi sớm đi."
Nói xong, Trần Thập vùng ra khỏi tay y, bỏ chạy. Đêm qua y cũng đang hỗn loạn, vừa tỉnh táo lại đã nghe thấy Tôn Bảo nói hôm nay Trần Thập không nói chuyện cũng không ăn uống, vội vàng vào bếp nấu cháo cho Trần Thập định bụng mang tới cho cậu ấy.
Lý Bính mở cửa, nhìn thấy người cuộn thành một cục nho nhỏ trong góc, không cần nghĩ cũng biết cái người này có lẽ đã ngồi cả ngày như vậy không động, liền thở dài.
"Trần Thập."
Y nhẹ nhàng bước tới, đặt cháo bên cạnh rồi ngồi xuống, Trần Thập thấy người tới là Lý Bính, tâm trạng cậu điều chỉnh cả ngày đột nhiên như sụp đổ lần nữa, nên vội vàng co chân lại vùi đầu vào trong lòng. Lý Bính nhìn thấy cậu như vậy, biết cậu lại bắt đầu đau lòng, liền đưa tay xoa xoa đầu người đối diện.
"Ta biết ngươi đang nghĩ gì, nhưng ngươi không thể cứ giữ nó trong lòng như vậy được, nói cho ta biết, được không?"
"Bính gia, nếu ngài không muốn nhìn thấy ta ở lại Đại Lý Tự nữa, ngài có thể để ta điều tra xong vụ án của ca ca được không? Tra xong ta sẽ rời đi ngay."
Lý Bính nghe được lời này không khỏi hoảng sợ, đứng dậy ngồi xổm trước mặt Trần Thập, ngẩng đầu muốn nhìn thấy đôi mắt cậu đang chôn sâu giữa hai đầu gối.
"Tại sao ta không muốn gặp ngươi, Trần Thập? Vụ án cần phải được điều tra, sau khi điều tra xong, ngươi vẫn sẽ ở lại Đại Lý Tự. Ta không hề có suy nghĩ không muốn gặp ngươi. Hiểu không?”
Trần Thập vốn tưởng rằng việc ca ca cậu ám sát cha của Bính gia sẽ khiến Bính gia bực bội, chán ghét cậu, không ngờ ngài ấy lại nói ra những lời này, thậm chí còn dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve cánh tay và đầu gối của cậu, cậu bắt đầu thu lại những cảm xúc lo sợ mất kiểm soát của mình lại.
"Bính… Bính gia ta xin lỗi, ta thực sự không ngờ ca ca lại trở thành người như vậy. Ta không ngờ anh ấy lại giết nhiều người như vậy, anh ấy cũng sẽ giết cả cha... Ta xin lỗi." Hai cánh tay Trần Thập càng lúc càng siết chặt, lại bắt đầu run lên, cậu không ngẩng đầu chỉ thấy nước mắt nhỏ xuống đất.
Lý Bính nhìn thấy cậu như vậy không khỏi cau mày, từ lúc gặp Trần Thập cho đến nay cậu vẫn luôn tươi cười, nhưng hôm nay cậu lại như thế này, tất cả là do y đã kéo cậu vào vụ án này quá sâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tổng hợp fic Bính Thập
FanfictionĐói fic quá nên mình tự dịch, vì đây là lần đầu mình dịch nên trong lúc đọc thấy không ổn chỗ nào mong mn có thể comment góp ý để mình điều chỉnh lại. Chúc mn đọc chuyện vui vẻ!!!