Tim của Hứa Niệm như muốn nhảy ra khỏi cổ họng, trong lúc nhất thời cô cảm thấy xấu hổ, tất cả những ám chỉ tâm lý mà cô đã đưa ra cho mình trước đó đều tan vỡ.
Quả thật nữ ma đầu này không phải là người phàm, làm sao lại không theo lẽ thường mà hành động?
Không phải người ta nói rằng không thể đánh người có khuôn mặt tươi cười mà không đưa tay ra sao? Cô đều cúi mình uốn gối thành dạng này.
Mắt nhìn thấy sắc mặt của Giang Chỉ từ bình thản trở nên lạnh lùng, sau đó là mây đen ngập đầu, Hứa Niệm căng thẳng siết chặt ngón tay, tầm nhìn lập tức bị nhòe đi.
Bình thường Giang Chỉ ghét nhất là những việc này ở công sở, cả ngày nịnh nọt xum xoe, bỏ gốc lấy ngọn, dẫn đến sai sót trong công việc, cuối cùng gây tổn hại đến lợi ích của người khác. Cho nên Giang Chỉ không cho phép điều này được xảy ra ở nơi làm việc của cô.
Ánh mắt trầm xuống, Giang Chỉ nhàn nhạt nhìn Hứa Niệm, đầu ngón tay không biết là cố ý hay vô ý gõ lên bàn, thanh âm lạnh lùng đến đáng sợ: "Mới đi làm mấy ngày, còn chưa học được gì đã biết cách nịnh nọt người khác rồi."
Giang Chỉ châm chọc nhìn Hứa Niệm một cái, "Làm cấp dưới của tôi không cần làm những chuyện vô nghĩa như vậy, làm tốt công việc của mình là được rồi. Là luật sư, sinh hoạt cùng công việc của chúng ta đều hẳn là vô cùng nghiêm khắc. Dạng này người trong cuộc mới có thể trăm phần trăm tín nhiệm cô, giao bản án cho cô."
"Cô có làm điều này với tất cả các cấp trên của mình không? Hay cô chỉ muốn nhận được cảm giác thành tựu nào đó từ tôi?"
Hứa Niệm nghe xong sốt ruột, lập tức khoát tay bày ra ý: "Không . . . tuyệt đối không. Tôi chỉ ngưỡng mộ giám đốc Giang."
Nào có nhiều cấp trên như vậy, còn không phải bởi vì cô không giống như những người khác, cô yêu cầu tôi phải nghiêm khắc với chính mình hơn hay sao? Kết quả là tôi bắt gặp cô đang làm việc này việc nọ một cách riêng tư. Nếu cô nghiêm khắc hơn thì tôi sẽ không đã rơi vào tình trạng này . . .
Hứa Niệm âm thầm mắng Giang Chỉ ở trong đầu, càng nghĩ càng thoải mái, lại không tự chủ mà cười lên một tiếng.
"Hứa Niệm." Mặt của Giang Chỉ không biểu tình nhìn đối phương, "Trông tôi buồn cười lắm sao?"
"Không có, tôi không có cười giám đốc. Tôi đột nhiên nghĩ đến chuyện khác lại không nhịn xuống được. Thật xin lỗi, giám đốc Giang."
Tự biết mình đuối lý, Hứa Niệm cúi người, gập người chín mươi độ trước Giang Chỉ, nhưng trong lòng lại sợ đến mức không dám thở.
"Ra ngoài, phân tích thêm năm hồ sơ vụ án, hôm nay trước khi tan làm phải giao nó cho tôi."
Giang Chỉ có chút nổi nóng, trên mặt rõ ràng mang theo vẻ giận, khí tức cũng có chút bất ổn, lồng ngực phập phồng.
Thật sự là bị tức đến mức muốn phát điên, càng hiểu đối phương khiến cô càng không biết mình phải nên làm thế nào.
Giang Chỉ đã nghĩ ra kế hoạch, nếu sau ba tháng Hứa Niệm làm việc với cô không đáp ứng được yêu cầu được đặt ra, cô ấy sẽ phải bị sa thải vào đợt tiếp theo.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [Drop] Cấp Trên Có Mưu Đồ Làm Loạn Với Tôi - Thái Thái Cẩn
RandomTác phẩm: Cấp Trên Có Mưu Đồ Làm Loạn Với Tôi Tác giả: Thái Thái Cẩn Thể loại: Bách hợp, hiện đại, hài hước, điềm văn, 1×1, HE. Nhân vật chính: Giang Chỉ × Hứa Niệm Độ dài: 144 chương Translator: Khương Duy Giới thiệu sơ lược: Vào ngày đầu tiên của...