Oneshot

153 15 6
                                    

Quà sinh nhật muộn cho chị lớn olitta

Happy birthday big sis <3
______________________________

        Căn hẻm nhỏ u tối chỉ được chiếu rọi một phần bởi ánh đèn đường le lói, trái ngược với đoạn đường lớn đầy ánh đèn neon chói mắt gần đó. Tại nơi đó thứ chất lỏng đỏ thẫm vẫn không ngừng chảy ra khỏi cơ thể vừa bị tước đoạt mạng sống, nó loang lổ trên bức tường sau lưng thi thể và lăn dài dưới mặt đất ẩm mốc. Mùi tanh tưởi hòa lẫn với mùi chất thải sinh hoạt tạo nên một mùi khiến người ta cảm thấy buồn nôn. Bị cái mùi hôi thối ấy xộc thẳng vào mũi, Tất Vũ nhíu mày khó chịu, vô thức lùi lại khi dòng máu đó chạy đến gần đôi giày da đắt tiền của em.

         Em bình tĩnh đối mặt với cái xác người nằm trơ trọi trước mặt, sự bình tĩnh đến đáng sợ. Ánh mắt em vẫn dán chặt vào thi thể, ánh mắt của một con thú hoang vừa săn thành công con mồi của mình, nó tràn đầy sự thỏa mãn. Vũ chầm chậm bước đến bên cơ thể đó. Em chọn đứng ở vị trí có ít máu chảy ra nhất, rút ra trong tất một con dao găm, đâm thẳng vào tim của cái xác, để chắc chắn rằng người trước mặt không có cơ hội sống sót. Em lục lọi, lấy đi giấy tờ tùy thân của nạn nhân, rút nhanh con dao ra khỏi cái xác, vội rời đi. Đến hơi đầu hẻm, em nhìn thấy chiếc SUV đen đang đợi chờ em.

      Em bước vào ghế phụ của xe, lập tức nhấc máy gọi cho cấp dưới đến dọn dẹp hiện trường, không chú ý đến ánh mắt khó chịu mà người bên cạnh đang hướng vào mình. Người đàn ông đó lấy một chiếc khăn tay trắng quấn quanh cổ tay áo dính máu của em.

- Em lại để máu bắn vào người nữa rồi.

         Gã lên tiếng phàn nàn về những vết máu đỏ tươi trên tay áo của em. Tất Vũ cười xòa, chỉ bảo lần sau sẽ cẩn thận hơn. Gã là cấp trên của em, Quang Hưng, còn em là cánh tay phải đắc lực của gã. Thật ra không chỉ là cấp trên, gã còn là ân nhân, là người thân duy nhất của em. Vì khi em bị chính gia đình và cả xã hội này chối bỏ sự tồn tại, gã đã xuất hiện, với chẳng có gì trong tay nhưng vẫn dùng đôi tay đấy để dẫn dắt em đi về phía trước. Bởi thế mà sự trung thành và tôn trọng của em với gã là tuyệt đối.

      Gã huấn luyện em từ nhỏ, mục đích để trở thành người thân cận nhất của bản thân. Hưng nhận ra từ lúc nhỏ em đã có tính cách hơi bướng bỉnh, bên cạnh sự phòng vệ cao và cẩn thận thường thấy ở một đứa trẻ bị bỏ rơi. Bởi thế em học rất nhanh, gã công nhận điều đó, nhưng đôi khi em lại hay qua loa với mấy lỗi vặt vãnh. Chẳng hạn như lúc này, em lại để cánh tay áo dính máu và điều này không hề tốt nếu bọn họ không may gặp phải cảnh sát hoặc bị ai đó nhìn thấy trước khi rời khỏi hiện trường. Với cả gã cũng không thích thứ kinh tởm đó dính lên người em.

           Băng qua con phố đêm nhộn nhịp, gã đưa em về trụ sở chính của tổ chức, nhà của em theo cả hai nghĩa. Tất Vũ sinh sống ở đây từ lúc được gã nhặt về. Cuộc sống của em từ lúc đó đến bây giờ hoàn toàn không phân biệt hai khái niệm nhà riêng và nơi làm việc. Gã có tiền, có nhà cũng đã ngỏ ý mua nhà cho em hoặc em có thể dọn về sống chung. Nhưng em không đồng ý nên gã đành chịu thôi. Quang Hưng chào tạm biệt em bằng một cái xoa đầu và một nụ hôn trước trán, cùng câu nhắc nhở em về chuyến công tác ngày mai.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Mar 30 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

LKBig | Củ Cải ĐỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ