I pray for your heart to be unbroken

301 21 4
                                    




Itsuki cười buồn, lại một ngày nhấp nhổm ở cửa phòng nàng lúc 7h sáng, nhưng không hiểu sao cô lại rất thầm lặng tận hưởng điều này. 4 ngày qua, sáng nào cũng vậy, Itsuki thức sớm nấu ăn, đôi khi là bữa sáng kèm bữa trưa, gõ cửa trao tận tay cho nàng. Khi thì là cơm ăn cùng thịt Tonkatsu, bánh ngọt đậu đỏ hình con cá, có lúc lại là canh miso cùng trứng hấp. Fuyu không thể hiện gì nhiều, chỉ mở cửa nhìn nàng một lúc, nhận đồ ăn, lí nhí câu cảm ơn rồi lại đóng sầm cửa, không cho cô dù chỉ một chút cơ hội đến gần. Khung tin nhắn cũng đóng bụi, mặc kệ hàng dài những tin nhắn xin lỗi, xen lẫn là thật nhiều nhớ nhung của Itsuki.

"Ôi không, gì nữa vậy..." - Cuối tuần, Itsuki nhăn mặt khi thấy một cuộc gọi từ Osaka.


"Tiểu thư nhà Harumoto được phát hiện rời nhà bạn trai lúc 2h sáng"


Dòng chữ trên một trong những tuần san lớn của Tokyo lẩn quẩn trong đầu Itsuki và làm cô thở dài ngao ngán....

"Aoyama-kun hẳn sẽ thích dòng tít này rồi nhỉ." – Ông nhâm nhi ngụm cà phê và nhìn Itsuki, bình tĩnh chờ đợi câu trả lời.

"Thật không thể tin được." – Itsuki ngả người xuống ghế, đôi mắt mệt mỏi giấu sau bàn tay đang xoa xoa trán.

"Itsuki, xem ra như thế này còn đỡ hơn là tít báo về tiểu thư nhà Harumoto có bạn gái, phải không con?" – Ông tiếp tục dồn cô vào thế khó, dù tông giọng chẳng mảy may thay đổi.

"Thưa Bố! Những tờ báo định hướng dư luận như thế này đem lại rất nhiều tổn thương. Có thể con đã quen với ống kính camera nhưng những người xung quanh con thì chưa chắc." – Itsuki phân trần, bây giờ trong đầu cô chỉ hiện ra hình ảnh một người, và chắc chắn đó không phải là Aoyama.

"Cách tốt nhất vẫn là không phản ứng hay bình luận gì cả, ít nhất là trong 1 tuần tới. Dư luận rồi sẽ lại quên lãng con thôi. Trong thời gian đó thì ta khuyến nghị con nên ẩn mình đôi chút nhỉ?"

Cô không nói gì mà bước ngay ra cửa, đối với Itsuki thì im lặng chẳng khác nào hèn nhát và là sự thừa nhận cô không mong muốn. Cô phóng xe đến nhà một người.

"Aoyama-kun, phải xử lý sao bây giờ?" – Itsuki sốt ruột mở đầu câu chuyện khi vừa bước vào gia trang nhà Aoyama.

"Hai-yo, cái này khó nói quá... Cậu biết là tớ cũng không hẳn phàn nàn cho lắm về việc này mà." – Aoyama lơ đãng uống nước và không quên rót cho Itsuki, cậu chàng chỉ mới chào bình minh 30' trước.

Itsuki trầm tư im lặng dò xét Aoyama. Tình cảm và nỗ lực của cậu ấy, cô không phải là hoàn toàn bỡ ngỡ, Aoyama và Itsuki là một kế hoạch dài hơi của cả hai gia tộc, nhưng rồi Kira là một phép thử và Fuyu lại là biến số nằm ngoài dự đoán của công thức những tưởng rất hoàn hảo ấy. Vốn tình yêu và trái tim thì thường không có kế hoạch nào cho chủ nhân của nó cả.

"Aoyama-kun, tớ đã nói rồi, chuyện đó là không thể. Cậu là người gần như biết rõ tớ là người như thế nào." – Itsuki hạ giọng. Cô không muốn tạo ra thêm một vết nứt cho vòng tròn các mối quan hệ vốn không được hào phóng của mình.

"Thời gian qua, tớ đã thực sự muốn gần gũi Itsuki-chan nhiều lắm đó. Nhưng rồi tớ nhận ra..."

"Điều đó là không thể." – Itsuki kết thúc dùm câu nói của cậu bạn, mắt vẫn không rời cậu ta. Cô cảm thấy có gì đó không ổn....

Until I Found YouNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ