1.

360 39 2
                                    

Mikhail không nhớ từ lúc nào, căn nhà gỗ nhỏ đơn côi trong rừng của anh, căn nhà đơn giản với chỉ duy nhất màu gỗ cây và xám xịt nhàm chán, nay có thêm một chiếc đầu vàng loi nhoi.

Anh không rõ nữa. Những gì anh còn nhớ là anh đã cưu mang cậu. Mikhail nhớ rằng hôm đấy mưa tuyết dày đặc, trên đường trở về từ thành phố thì anh ta bắt gặp một bóng dánh nhỏ co ro một góc tường, ở một thị trấn bị bỏ hoang ngoài ngoại ô. Anh nhớ rằng bản thân đã bất ngờ và hoảng hốt như nào khi bắt gặp Aiden đang hấp hối ngoài ấy, nhưng may thay vẫn đủ tính táo để bế cậu về nhà mình, một cách dịu dàng nhất.

Vậy đấy là cách mà một ngôi sao từng nổi tiếng hàng đầu nước Mĩ và thế giới xuất hiện ở một nơi đơn sơ mộc mạc này của Mikhail. Nói là "từng", bởi lẽ giờ danh tiếng của cậu đã dần đi vào lãng quên. Nhưng có vẻ Aiden hài lòng với việc được nghỉ hưu sớm này, chí ít là giờ cậu đã được nghỉ ngơi, và đâu đó còn có cả người thực sự quan tâm đến cậu và những gì cậu nghĩ.

Nhưng không chỉ cuộc sống của Aiden thay đổi, mà của Mikhail cũng bị đảo lộn không kém. Mikhail vốn đã quen với cuộc sống im lặng, một ngày chỉ có mấy câu tự nói với mình hoặc nghe tiếng gió thổi xào xoạc qua kẽ lá khi đi dạo trong rừng. Hôm nào khá khẩm hơn thì anh ta nói chuyện với đồng nghiệp trên công ty hoặc báo cáo thông tin cho cấp trên Dainir, nhưng cũng chỉ loang quanh mấy cái công việc nhàm chán của anh. Aiden lại khác, từng là một người nổi tiếng, tầng xuất đi biểu diễn cũng nhiều, dĩ nhiên là cậu ta sống một cuộc sống ồn ào và náo nhiệt, chắc cũng vì thế mà cậu ta nói nhiều, rất nhiều. Từ ngày về nhà ở với Mikhail, không ngày nào là cậu không đặt ra một đống thắc mắc cho anh giải thích cả, lại còn dồn dập nữa chứ. Mikhail đến nhức đầu vì cậu, nhưng lần nào cũng trả lời rất chi tiết cho Aiden nghe. Aiden cứ giống một đứa trẻ con đang trong độ tuổi tò mò vậy, làm Mikhail thắc mắc liệu từ lúc sinh ra tới giờ cha mẹ cậu đã cho cậu chạm cỏ bao giờ chưa.

Nhưng kể ra cậu nói nhiều cũng tốt. Aiden không bao giờ giấu giếm anh cái gì cả, ít nhất là những suy nghĩ của mình. Trong một tuần, Mikhail sẽ được nghỉ ít nhất một ngày. Thường thì anh sẽ dùng ngày này để nằm đọc sách, nhưng nay lại có thêm hoạt động là dắt trẻ đi dạo, đi dạo chán thì về nhà xem phim hoặc nghe trẻ tâm sự về cuộc sống sung sướng mà cô đơn của mình. Khu rừng Mikhail ở, không khó để bắt gặp thú hoang, đặc biệt là mấy con thỏ rừng. Có vẻ Aiden cũng thích thỏ, hoặc mấy con bông bông nói chung. Cậu từng tí tởn bế một chú thỏ con về khoe Mikhail, và tất nhiên là Mikhail không cho cậu giữ nó. Anh giải thích rằng chúng được sinh ra trong tự nhiên thì nên để nó sống trong tự nhiên, cậu không nên tách nó khỏi môi trường sống của nó nếu muốn nó buồn và chết mất. Aiden xị mặt xuống, tay vẫn ôm chú thỏ con, nhưng rồi cũng ngậm ngùi thả nó đi. Mikhail thấy mặt cậu buồn thì cũng vỗ vai an ủi, nói rằng nếu chú thỏ ấy quý cậu thì nó sẽ tới đây thăm cậu thường xuyên thôi. Tất nhiên đây chỉ là lời dỗ ngọt, dù nó không hiệu quả lắm, nhưng lúc đấy Aiden có lí nhí kể cho Mikhail về việc hồi bé mình cũng có một chú thỏ hoang nhặt được lúc đi ngoài đường, cậu về khoe với bố mình và ông ta đã thẳng tay ném nó khỏi cửa số. Chú thỏ sau đó bị xe ô tô đi qua và cán nát. Mọi cảnh tượng khi ấy đều được thu lại trong mắt của một cậu bé sáu tuổi, làm cậu nhớ mãi tới tận bây giờ. Mikhail đứng nghe, họng cứng đờ, nhưng trong thâm tâm anh biết bản thân phải hết mức yêu thương đứa trẻ đáng thương này thôi. Aiden cũng không ít lần ngổi cạnh anh trên sô pha và kể lại cho anh nghe về những gì mình phải trải qua khi còn ở bên Mĩ. Từ việc bản thân cậu không được lớn lên như những đứa trẻ bình thường, không được có một tuổi thơ trong sáng hay được ngây ngô nhũng đứa trẻ con khác, đến việc không ít lần cậu muốn tự sát vì chẳng thể chịu được cảnh áp lực của việc nổi tiếng và làm hài lòng người khác. Những lúc như vậy, Mikhail, không rõ là cố tình hay vô thức, sẽ ôm lấy Aiden và xoa lưng cậu an ủi. Và cũng chẳng lâu sau, Aiden sẽ nằm gọn trong lòng Mikhail và ngủ tít thò lò.

Cưu mang [MikhailAiden]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ