Chương 17 : Người con gái năm xưa.

370 47 2
                                    

Nhóm Charles sau một hồi chật vật mới cản lại được Domina đang nổi máu chó muốn đập chết Levis.

"Má, sao chú mày đánh đau thế!?" Levis dùng tay xoa xoa gò má trái đang bị xưng đỏ lên phát đau, được hội anh em bế ra chổ khác tránh bị Domina tác động vật lý thêm.

Galuf, Kenny, Malcolm và Charles mệt mỏi nằm dài ra bàn như mấy cái xác chết. Domina sau khi hạ hỏa sau thì tiếp tục ăn cơm mẹ nấu, trực tiếp lơ đi 'mấy cái xác chết' trước mặt.

Kì thi Thánh Nhân sắp bắt đầu rồi mà anh em đồng đội thế này thì thấy toang toang rồi.

-------------------------------------------------------------------------------------------

Quay trở lại với Vy.

Cô bất động, đôi mắt không giấu nổi sự căng thẳng cùng bàng hoàng nhìn Innocent Zero.

Hắn ta...làm thế quái nào ở chứ...!?!?

Hàng ngàn kịch bản và câu nảy ra trong đầu cô. Sao hắn lại biết cơ chứ? Tất cả những gì hắn đang làm hiện tại, đều nhắm vào mục đích gì? Cả tính cách nữa...này là ooc mẹ rồi còn đâu.

Rốt cuộc thì cái lỗi này nó đã nặng đến mức nào rồi? 

Cố gắng giấu dáng vẻ đó, cô gắng bình tĩnh mà hỏi hắn "Ngài đang nói gì vậy? Tôi không hiểu cho lắm..." 

Hắn cười nhẹ, ôm lấy cô vào lòng xoa xoa mái tóc đen dài kia.

Cô lòng thấy ớn lạnh, hắn đang dùng tay xoa mông cô nãy giờ kía. Cứu, bớ người ta cứu! Có tên ấu dâm ở đây nè!!!

"Sau này em sẽ rõ thôi, em chỉ cần biết rằng cho dù em có ở kiếp sống nào, ở bao nhiêu thế thế giới đi chăng nữa ta vẫn sẽ đều yêu em" 

Hắn nói, lại nhìn gương mặt lo lắng của cô, hắn biết cô đang lo lắng điều gì. Nếu lỗi không xảy ra, hắn có lẽ sẽ chẳng bao giờ biết được việc mình ham muốn có được sức mạnh độc tôn cùng sự bất tử là do đâu mà ra.

Và nếu không có lỗi xảy ra, hắn cũng không bao giờ biết được mình yêu cô đến nhiều nhường nào.

Tất cả đều nhờ ký ức của cái bản thể song song của hắn nhỉ?

Hắn nhớ về ngày đầu tiên mà hắn và em gặp nhau.

-------------------------------------------------------------------------------------------

"Kính chào người thưa thiếu gia, thần từ bây giờ sẽ là người hầu thân cận của ngài" Một bé gái nhỏ tuổi xuất hiện sau cái cửa gỗ sang trọng kia, nhẹ giọng chào hỏi người thiếu niên làn da trắng bệch bạc đang nằm trên giường.

Đó là lần đầu tiên hắn nghe thấy giọng nói của cô, ngoại hình và tính cách của cô khi trước khác với bây giờ lắm. Hồi đó là kiếp đầu tiên luôn ấy nhỉ?

Vẫn là mái tóc đen dài óng ả ấy, nhưng đôi mắt tựa như sao trời kia đã được thay thế bằng một viên hồng ngọc rực rỡ một màu đỏ hồng thắm. Chúng đều có một đặc điểm chung là đều tỏa ra sự huyền bí thu hút mọi ánh nhìn nhìn vào nó.

Hắn bao kiếp ngoại hình cũng chẳng có thay đổi gì, vẫn là mái tóc trắng dài cùng đôi mắt đỏ ấy với hàng lông mi cong vút.

[Đn Mashle] : Tám Kiếp Một NgườiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ