trang đã ngất đi, khi tỉnh lại đã nằm trong bệnh viện, chị trang lớn và mẹ trang thấy cô vừa tỉnh đã vui mừng rồi đi lại: "trang ơi, con thấy sao rồi?"
trang mệt mỏi đưa mắt nhìn mẹ mình, nhìn chị trang lớn một lượt sau đó thở dài.
hoá ra cũng không thể chết được.
"trang ơi, trả lời mẹ đi, con có thấy không khoẻ ở đâu không? mẹ kêu bác sĩ cho con nhé."
trang không đáp, chỉ nghiêng đầu không muốn đối diện với mẹ mình. ngoài cửa, đàm thu trang xuất hiện, trên tay cầm theo một bó hoa: "xin lỗi mọi người, cháu có làm phiền gia đình không ạ? cháu chỉ muốn tới thăm trang."
"à... vâng tớ đây trang ơi." trang lên tiếng.
đàm thu trang đi đến nhẹ nhàng đặt bó hoa xuống rồi nói: "trang đã ổn hơn chưa? hôm bữa ngất, làm mọi người ai cũng sợ hết."
"cám ơn trang."
"nếu đã ổn rồi thì mình về, để trang có thời gian bên gia đình nhé?"
đàm thu trang định xoay người rời đi thì có bàn tay vươn lên nắm lấy góc áo cô lại: "chúng ta nói chuyện được không?"
đàm thu trang ngưng đọng ánh mắt trên người của người tóc hồng đang nằm trên giường bệnh, ánh mắt chất chứa đầy sự mệt mỏi và đau thương: "được chứ."
căn phòng bệnh chỉ còn có hai người, trang ngồi trên giường mặt mày xanh xao, ánh mắt cũng không còn chút thần sắc tươi vui nào: "nói cho mình biết... vì sao cún đột nhiên tự tử được không?"
đàm thu trang nhìn cô, rồi nói: "cún thấy cậu thế này... nó sẽ đau lòng chết mất trang ơi."
trang nghe đến đó lại nhịn không được rưng rưng: "có lẽ, mình sẽ chết theo cún."
"trang à..."
"rõ ràng đang rất tốt mà... vì sao lại chọn tự tử? vì sao lại bỏ rơi mình?"
"cún... đã một lần tự tử vào một ngày trong tết."
trang nghe đến đó càng bàng hoàng và mờ mịt: "cậu nói sao?"
"chuyện trong tết đã qua, giờ nhắc lại cũng không có ý nghĩa gì nữa. nhưng việc lại xảy ra là vì chứng trầm cảm cười của cún đã trở nặng..." đàm thu trang xoay người, lấy trong túi xách một tệp hồ sơ màu vàng đưa cho trang: "vốn dĩ mình định khi trang tốt hơn thì sẽ đưa lại cho trang nhưng bây giờ nghĩ lại đây có lẽ là thời điểm thích hợp nhất. bởi vì mình hy vọng trang sẽ không tự trách bản thân mình, trong tệp hồ sơ này là hình của nhà báo chụp lại được hình của trang và cún, sau đó bên nhà báo đem bán cho bên nhà của chồng cũ của cún... họ lấy đó làm vũ khí giành lại quyền nuôi boorin. mình còn nghe pông nói thêm một lí do là vì thời điểm đó trên mạng đưa tin rằng là cún lợi dụng trang để quay lại showbiz... cho nên cuối cùng nhiều thứ đã kích nó đã khiến nó chọn rời đi như thế."
trang run run đón lấy tệp hồ sơ từ tay của đàm thu trang.
hoá ra là vậy... hoá ra là diệp anh từng chọn rời đi.
"bên trong là điện thoại của cún, mình nghĩ sẽ tốt hơn nếu đưa cho trang giữ. mình hy vọng trang sẽ mạnh mẽ vượt qua cú sốc này, bởi vì cún nó không muốn ai trong chúng ta đau khổ vì nó cả."
YOU ARE READING
[diệp lâm anh x trang pháp] nếu lúc đó
Fanficghét dư luận tàn nhẫn, ghét nghĩ đến anh nhiều quá mức. •lowercase• đoản văn ngắn.