Chap 1: Dáng hình bé nhỏ.

1K 80 10
                                    

.

.

.

- Mẹ, con sang nhà Shisui-san chơi nhé!

.

Một cậu bé 5 tuổi chạy lon ton vào bếp, túm lấy gấu váy mẹ và không ngừng nài nỉ....

Mái tóc đen hơi dài khẽ rung rinh theo từng cử động của cánh tay...

.

- Nha mẹ? Con đã làm mọi thứ mẹ dặn rồi mà.

.

.

Người phụ nữ hiền hậu nhìn cậu con trai nhỏ đáng yêu van nài, ánh mắt không giấu nổi sự thích thú...

Con trai cô vốn là đứa trẻ điềm đạm và suy nghĩ hơn những đứa trẻ cùng tuổi. Chính vì thế, cậu bé luôn cư xử cực kì đúng mực như người lớn vậy.

Ừ, hầu hết là như thế...

.

Nhưng có 1 trường hợp ngoại lệ....

Đó là lúc cậu bé ..........xin sang nhà Shisui.

.

.

- Mẹ ơi! - Đôi mắt đen to tròn lại ngước lên nhìn một lần nữa. Kiên nhẫn chờ đợi. - Mẹ đồng ý đi.

.

Mikoto hỏi nhẹ nhàng:

- Con sẽ về đúng giờ chứ?

- Dạ!

- Thế thì mẹ sẽ cho con đi, Itachi.

.

.

- Dạ!

Itachi cười tủm tỉm sau khi được mẹ đồng ý. 

Tung tăng chạy vào trong phòng khách, cậu lấy một sợi dây buộc tóc màu đỏ tươi. 

Rất nhanh chóng và cực kì khéo léo....

Itachi buộc túm tóc mình lại thành 1 cái đuôi tóc bé xíu.....

Y như cái cọ trang điểm của mẹ Mikoto vậy....

.

.

- Con đi đây ạ! - Itachi hét to để mẹ mình nghe thấy.

Toan bước ra xỏ giầy.....

Nhưng Itachi bỗng sực nhớ ra điều gì đó....

Cậu cắm đầu cắm cổ chạy lại chỗ mẹ...

- Tí thì con quên rồi!

.

- Con quên cái gì?- Mikoto nhìn con trai, không giấu nổi vẻ ngạc nhiên...

.

Không trả lời mẹ, Itachi khẽ giơ bàn tay nhỏ xíu lên, xoa xoa vào cái bụng bầu to đùng của mẹ Mikoto mà nói dịu dàng....

- Nii-san đi chơi đây, chào em nhé!

Rồi lại ba chân bốn cẳng chạy đi ....

.

.

Điệu bộ của cậu con trai nhỏ làm Mikoto bật cười thành tiếng...

Bà nhìn theo Itachi cho đến khi bóng cậu khuất hẳn sau mấy bụi cây lớn...

( ItaJoji) Nợ cả cuộc đời.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ