Chương 12: Lễ Quốc Khánh 2-9

3 0 0
                                    

Mới vào guồng học tập được vài ngày sau một tuần mưa kỉ lục thì lại đến Lễ Quốc Khánh 2-9. Đây là một ngày trọng đại của đất nước, là ngày mà chủ tịch Hồ Chí Minh đã trịnh trọng đọc bản Tuyên ngôn độc lập tuyên bố sự ra đời của nước Việt Nam cho nên ngày lễ này toàn dân sẽ được nghỉ học và nghỉ làm. Trường Đại học Kinh tế quốc dân cũng cho các thầy cô giáo và sinh viên của mình được nghỉ lễ, tuy nhiên ngày 2-9 lại rơi vào thứ 5 vì thế mọi người chỉ được nghỉ đúng một ngày. 

Như Trang vừa ăn bim bim Oishi cay vừa nằm trên giường trong phòng 306 than thở: 

- Mai là được nghỉ lễ 2-9 rồi, mà vào thứ 5 nên được nghỉ có một ngày thôi tớ chẳng về quê được. Mọi người có định về quê không?

- Tớ không, nghỉ có một ngày nên tớ muốn đi lòng vòng chơi! - Thùy Vân đang thử một chiếc váy mới sau tấm rèm liền bảo.

- Thế hay mai phòng mình lên Bờ Hồ chơi đi!

- Ừ được đấy - Quỳnh Mai dè dặt cho ý kiến.

- Linh Anh đi không? - Như Trang gọi với hỏi.

- Đi chứ! - Cô cười cười đáp lại. 

Thế là mọi người trong phòng hào hứng thảo luận với nhau xem mai đi lên Hồ Gươm như thế nào, mặc cái gì, ăn những gì, sau đó đi những đâu cho hết một ngày nghỉ lễ. Linh Anh vẫn lắng nghe, thỉnh thoảng mỉm cười đáp lại một câu " Tớ không có ý kiến gì" rồi lại tiếp tục vùi đầu vào ôn bài. 

Dù học kì 1 cô chủ yếu học các môn đại cương như Toán Cao Cấp, Kinh tế vi mô, Kinh tế vĩ mô, Triết học Mác-Lenin...Linh Anh cảm thấy cũng không khó lắm nhưng để đạt được học bổng, ngoài việc bắt buộc phải đi học đều đặn để điểm danh lấy điểm chuyên cần ra thì mỗi ngày cần phải ôn lại bài một chút để đến lúc kiểm tra giữa kì hoặc thi cuối kì điểm cũng sẽ cao hơn. 

Thấy Linh Anh cặm cụi như vậy Thùy Vân đang thử một chiếc váy ôm sát người mở rèm ra, ngó sang nói:

- Sao cậu chăm học thế, mới vào đầu năm cứ chơi cho thoải mái đi đã!

- Tớ ôn lại một chút thôi, mai lễ đi chơi với mọi người mà! - Cô cười đáp lại.

- Mọi người chẳng ai học chỉ có mình cậu học thôi đấy! 

Thùy Vân bĩu môi nhìn dáng vẻ Linh Anh học bài cô lại thấy ghen tỵ, cô đậu vào NEU cũng chỉ khoa thấp nhất mà cũng phải cố gắng hết sức mới vào được. Sau đó đậu đại học rồi cô cũng không muốn cuộc sống sinh viên của mình trải qua những ngày tháng nhạt nhẽo ôm sách ôm vở luyện thi nữa, cô muốn vui chơi, muốn tận hưởng tuổi trẻ cho nên thấy Linh Anh lúc nào cũng đọc sách hoặc học bài là cô lại thấy khó chịu nên nói móc vài câu. 

Tuy nhiên cô gái này không biết có phải do là tốt tính hay là do không để ý đến ai mà những lời nào cô nói ra thì Linh Anh đều không tức giận, chỉ đơn giản giải thích một hai câu nhẹ nhàng là kết thúc cuộc đối thoại. 

Trong phòng 306 này ngay từ đầu cô đã không ưa Linh Anh, nhưng mọi người sống cùng nhau ngẩng đầu thấy cúi đầu lại chạm mặt nên nhiều khi người khác khuyên can cô lại thôi không cạnh khóe Linh Anh nữa. Lần này cũng vậy. Khi Diệu Thu cô bạn giường tầng trên thân cận với cô nhất lôi kéo hỏi cô chuyện váy áo là cô cũng bơ luôn không nói chuyện với Linh Anh nữa.

Hà thành phồn hoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ