Có lẽ sẽ thôi thích học trưởng

111 26 1
                                    

Từ ngày hôm ấy Myung Jaehyun hầu như luôn tìm cách lơ em đi. Khiến Park nhỏ trong lòng vô cùng ấm ức.

Em rất muốn đến bên học trưởng như trước, nhưng điều đó có lẽ càng ngày càng khó khăn. Khó khăn lớn nhất với bản thân em là em không đủ dũng khí, mà kể ra cho đến lúc em có dũng khí bước lên trước rồi lại phát hiện ra Myung Jaehyun đang cùng người con gái kia thân mật.

Chưa một lần...

Chưa một lần nào hắn quay ra bàn sau nhìn em lấy một cái, mặc dù đôi mắt trong veo của bạn nhỏ vẫn mê đắm nhìn hắn như buổi đầu gặp mặt.

Sungho chần chừ nhìn chiếc khăn len vừa đan xong còn ấm hơi trên tay, rụt rè đi đến trước mặt Myung Jaehyun.

"Học... Học trưởng, em có cái này muốn tặng bạn."

Myung Jaehyun hơi khó chịu mà dừng cuộc nói chuyện với Hani, quay sang nhìn em.

"Có chuyện gì ?"

Em lo lắng vò vò chiếc khăn len sau lưng ra, bàn tay trắng hồng cầm chặt chiếc khăn được tỉ mỉ đan bằng len trắng thơm, em đã mạo hiểm dùng tiền cất dành của mình để mua được loại len đắt đỏ ấy cho hắn.

"Cảm ơn."

Hắn nhìn một lượt chiếc khăn rồi nhàn nhã nhấc khỏi tay người kia. Bản thân cũng không rõ trong lòng đang nhộn nhạo vì cái gì, chỉ là thấy em vẫn còn vô cùng yêu thích hắn thế kia, cần mẫn chỉ để ngồi đan len cho hắn. Trong lòng đương nhiên không khỏi thôi thỏa mãn.

Là cảm giác độc chiếm được em, hay là cả giác có thể tùy tiện trêu đùa tình cảm người khác.

Căn bản, chính hắn còn không rõ.

Sungho thấy Jaehyun nhận quà, mắt lại cười đến híp, bản thân vui đến nỗi ngốc ngốc chun mũi cười mà không để ý Myung Jaehyun vốn đã không còn ngồi trước mặt nữa. Hắn thực đã cùng Hani đi ăn rồi. Em cũng đành phải nhanh chân chạy theo sau, bất luận ra sao cũng không thể cùng hai người đó đi ngang hàng. Vốn dĩ vẫn là vậy, đứng trong mối quan hệ nào em cũng nhận thấy thực chất mình là phần tử thừa thãi nào đó.

Trong cuộc hôn nhân của ba mẹ.

Em chỉ là đứa con riêng.

Lớp học cũ của em nhiều bạn đến thế.

Căn bản cũng không ai muốn tiếp cận một đứa tự kỉ.

Bây giờ, trong cả mối quan hệ mập mờ với học trưởng Myung

Có phải...em cũng chỉ là một kẻ vô danh đột nhiên chen chân vào mối quan hệ của họ hay không ?

Mặt mũi Sunghi buồn thiu, em chậm chạp đến nhận cơm, chỉ dám tìm một góc khuất người mà ngồi xuống. Nặng nề xúc từng thìa cơm lên miệng. Tâm tư trên mặt em bây giờ còn không phải quá rõ sao ?

Ngồi từ đây có thể nhìn thấy Myung Jaehyun đang cười nói vui vẻ với người con gái khác, lâu lâu còn tinh ý đưa tay lên vuốt tóc cho người ta.

Đột nhiên hắn quay sang khó hiểu nhìn Hani.

"Cậu không ăn được đậu đỏ mà ?"

"Chỉ thấy đắng một chút thôi a, còn cố thì ăn được ít."

Myungnyangz | Gọi em là người nhàNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ