"Ai sống trên đời mà không thương, không nhớ, không yêu một người?"
_____________
Tg viết dựa trên sự kiện có thật nhưng cũng k có thật:)
không có ý áp đặt lên hiện thực
OTP được ship ở phần "Int👾"
.
Ranking:
8/10/2024: #8 isaacnegav
Mệt chết đi được, tối hôm qua Duy cùng tổ đội liên quân 2 hẹn nhau sang phòng Đăng Dương họp, bọn nhóc chăm chỉ thảo luận đến nỗi đến 1-2 giờ sáng vẫn chưa thôi. Anh ngồi nghe chúng nó bàn nhạc mà mệt đến nỗi ngủ thiếp đi trên sofa phòng nó.
Sáng sớm, anh mệt đến nỗi mắt mở không lên mà nắng đã vội chiếu vào mặt anh. Anh nhăn mặt hé mắt nhìn chiếc cửa sổ đang mở, muốn dậy kéo rèm lại rồi làm một giấc nữa nhưng lại thôi. Anh lật người sang phía còn lại mà ngủ tiếp. Nhưng quái lạ, phòng anh làm gì có cửa sổ? Hơn nữa quang cảnh này không giống tầng 2 cho lắm.
Anh bất giác tỉnh dậy, đập vào mắt anh là thằng nhóc 24 tuổi mang tên Trần Đăng Dương đang thao ráo nhìn mình. Duy giật bắn, anh đứng ngay góc phòng hoảng loạn nhìn nó.
Duy nhìn cơ thể nó rồi nhìn xuống người mình, ngoài chiếc quần short vải thì chẳng còn mảnh vải nào trên người. Anh hoảng đến nỗi vớ đại chiếc gối rồi ôm vào ngực mình.
Phạm Anh Duy "Trần Đăng Dương!"
"Em làm gì ở phòng anh?"
Dương bình thản ngồi dậy ưỡn người vài cái, nó cũng giống anh chỉ mặc mỗi quần short.
Dương domic "Thôi mà, đừng có mắng em như thế"
"Anh nhìn kĩ coi giống phòng anh hông? Hồi tối anh uống nhầm rượu trắng em để trong tủ lạnh rồi say khướt nằm ngủ trong phòng em mà"
"Có lòng tốt bế anh vào phòng sợ anh trúng gió bệnh mà anh mắng em thế là sao...."
Phạm Anh Duy "Sao em bảo là nước lọc mà?"
Dương domic "Thế á? Chắc em nhìn nhầm"
Dương từ từ ngồi dậy tiến đến chỗ anh, nhìn cái cơ ngực đồ sộ của nó mà anh ngượng hết cả mặt, chỉ biết đưa gối lên che đi. Nó thấy thế bèn phì cười. Như mọi khi, nó thích bờ vai anh lắm nên hễ cứ đứng gần là dúi mặt vào.
Dương domic "Cơ thể anh cũng đẹp mà, sao lại che?"
Phạm Anh Duy "Có thôi nói mấy cái đó đi không?"
"Anh hỏi em, việc anh ngủ trong phòng em thì không nói đến rồi, nhưng mà tại sao anh với em không mặc áo?"
"Em lột đồ anh à?"
Dương domic "Lại đổ oan cho người ta rồi"
"Giữa đêm chung cư cúp điện, anh nóng quá tự cởi áo vứt ra sàn chứ em hông đụng nha"
Phạm Anh Duy "Còn em?"
Dương domic "Ở một mình em hay thả rông cho thoải mái. Hôm nay có anh nên hơi ngại mà anh cởi rồi nên em cởi luôn"
Phạm Anh Duy "Em có chắc là em chưa làm gì sai trái với anh không?"
Dương domic "Trừ khi anh đồng ý chứ không thì em không làm gì anh đâu"
Phạm Anh Duy "Anh sẽ tạm tin em"
"Giờ em né ra cho anh về phòng được chưa?"
_________
Chương này ngắn thoy, tại tớ lười ý
Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.
Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.
Hic dthw quãiiiiiiiii
Luv💗
Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.
PAD: Em vote đi, em vote ai điệu nhất?
Dương domic: Em vote anh Phạm Anh Duy
Ý là tui thấy ổng có điệu gì đâu tràiii
Cũng đú đởn vote đồ đó mà vote hông có công tâm, như kiểu não nhắc tên ai đầu tiên là vote à