Trong tu viện của tôi ở nước Pháp, có một cây hoa đào Nhật Bản.
Cây hoa này thường nở rộ vào mùa Xuân, nhưng có một năm, mùa Đông ấm áp hơn nên hoa nở sớm hơn thường lệ. Rồi một đêm trời trở lạnh, nhiệt độ xuống tới điểm băng giá. Sớm hôm sau khi đi thiền hành, tôi nhận thấy những nụ hoa đều bị héo hết. Tôi nghĩ "Vậy là đầu năm nay sẽ không có đủ hoa cúng Bụt".
Vài tuần sau, trời ấm áp trở lại. Khi tôi đi bộ trong vườn, tôi lại nhìn thấy những nụ hoa đào thuộc thế hệ mới đang hiện ra. Tôi hỏi những nụ hoa:
"Các bạn là những bông hoa đã chết khi trời băng giá hay là những bông hoa khác?"
Hoa trả lời tôi:
"Chúng tôi không phải những bông hoa đó, mà cũng không khác những bông đó. Khi nhân duyên đầy đủ chúng tôi biểu hiện ra, và khi thiếu nhân duyên thì chúng tôi ẩn tàng. Giản dị vậy thôi!"
Đó là giáo pháp của Bụt. Khi nhân duyên đầy đủ, thì sự vật biểu hiện. Khi nhân duyên không còn đầy đủ, thì chúng rút lui. Chúng đợi tới đúng thời điểm sẽ biểu hiện trở lại.
Trước khi sinh ra tôi, mẹ tôi đã mang thai một em bé khác. Nhưng bà bị sảy thai và em bé đó đã không ra đời. Khi còn nhỏ, tôi thường hỏi: "Bào thai đó là anh tôi hay chính là tôi? Ai đã muốn biểu hiện ra trong lần mẹ sảy thai đó?". Khi mẹ tôi mất em bé, thì có nghĩa là nhân duyên chưa đủ cho bé ra đời, nên nó quyết định lui lại, chờ điều kiện tốt đẹp hơn: "Tốt hơn là con nên rút lui, và sẽ trở lại nay mai nhé mẹ!". Chúng ta phải tôn trọng ý kiến của em bé.
Nếu bạn nhìn đời bằng những cái nhìn như thế, bạn sẽ bớt khổ đau nhiều. Mẹ tôi đã mất anh tôi hay chính tôi lúc đó, vì thấy chưa đúng thời điểm, nên tôi đã lui lại?
BẠN ĐANG ĐỌC
Không diệt không sinh đừng sợ hãi
RandomNhiều người trong chúng ta tin rằng cuộc đời của ta bắt đầu từ lúc chào đời và chấm dứt khi ta chết. Chúng ta tin rằng chúng ta tới từ cái Không, nên khi chết chúng ta cũng không còn lại gì hết. Và chúng ta lo lắng vì sẽ trở thành hư vô. Bụt có cái...