2

214 21 1
                                        


______

đã hai ngày trôi qua kể từ sự kiện lee sanghyeok ám sát thành công một trong những ông trùm quyền lực nhất thế giới ngầm, điều này hiển nhiên đưa vị thế của tổ chức T lên ngôi vị đứng đầu trên các băng đảng tội phạm lớn nhất hàn quốc

nhưng điều đó chẳng đáng làm kinh ngạc lắm với mấy gã tay to mặt lớn trong tổ chức khi không một ai dám nghi ngờ về khả năng của quỷ vương bất tử cả, thứ mà họ kinh ngạc chính là việc hắn nhận nuôi một đứa trẻ mang kiếp nô lệ kia kìa, lại còn là đứa trẻ bị ràng buộc nữa chứ

liệu có khi nào hắn đang có ý định khác ngoài việc chỉ nhận nuôi đứa trẻ đấy không?

trước cái thắc mắc không ai dám hỏi thẳng lee sanghyeok ấy, bae sung woong lại là người ung dung hỏi về việc đó như thể đó là việc nhỏ nhặt, vì anh biết hắn sẽ hiểu cho anh chỉ đang tò mò thôi chứ chẳng có ý chế giễu gì cả

lee sanghyeok gấp sách lại, từ tốn trả lời câu hỏi của người anh em thân thiết, biểu cảm cũng không lấy gì gọi là bài xích trước câu hỏi đột ngột của anh, giọng hắn đều đều cất lên

"nói sao nhỉ? em ấy có cảm giác của một kẻ điên có thể làm tất cả mọi thứ để đạt được những gì mình muốn"

bae sung woong thầm ồ trong lòng, anh đánh giá cao về độ nhìn người của cậu em này nhưng để nói về việc tìm cho ra một người khiến hắn ta công nhận thì quả đáng để kinh ngạc đấy

"sao vậy?". hắn hỏi khi thấy anh có vẻ đăm chiêu thái quá sau câu trả lời vừa rồi của mình

bae sung woong nhìn hắn một lúc thì bậc cười "anh đang nghĩ việc em khen ngợi một cậu nhóc nô lệ như vậy có khi sẽ là ngoại lệ của kỉ lục guinness chăng? haha"

lee sanghyeok mắt sắc như dao, liếc một cái muốn thấu tâm can của bae sung woong "anh đừng có học theo mấy trò đùa nhảm nhí của đám học trò anh nữa sẽ tốt hơn đấy, với lại, em ấy không còn là nô lệ nữa, cẩn thận cái miệng của mình"

bae sung woong khẽ rùng mình, dù là anh em thân thiết nhưng không phải lúc nào anh cũng đủ bản lĩnh để đối mặt với thứ sát khí chết người này của hắn, phật lòng là mạng anh đi tong luôn chứ đùa

anh ngồi thẳng người, nghiêm túc hơn là rõ, giọng điệu ngả ngớn cũng biến đi đâu mất

"sao em chắc vậy? anh nghĩ em sẽ không đọc vị được thằng bé chỉ sau 3 ngày mang về đâu"

lee sanghyeok thả lỏng cơ mặt, rút ra trong túi áo một mẫu giấy được gấp gọn, rồi đưa nó cho bae sung woong

anh mở nó ra, không mấy thắc mắc tại sao toàn bộ thông tin của cậu nhóc lee sanghyeok nhận nuôi lại được ghi rõ mồn một ở đây, chỉ cần đọc sơ qua là anh cũng đã hiểu vì sao quỷ vương lại chắc chắn với con người này như thế

"tuổi thơ thằng bé cũng tệ thật nếu không muốn nói là quá bất hạnh, điều này khiến anh cảm thấy có chút giống với một người đấy". bae sung woong nhìn chằm chằm lee sanghyeok, đôi mắt lẫn nụ cười hơi cong dường như đã tỏ bày hết ý mà mình muốn nói

2suns • SAVEWhere stories live. Discover now