Alpha của em¹

861 160 57
                                    

Lai Bâng nhướng này, khóe môi bất giác nhếch ra nụ cười chế giễu khi thấy biểu cảm của Ngọc Quý đang thay đổi một cách nhanh đến ngỡ ngàng. Từ bực dọc và điên cuồng biến thành nhút nhát, sợ sệt như con thỏ nhỏ bị sói lớn dồn vào đường cùng, khi chỉ vừa mới tiếp nhận đôi chút pheromone của mình. Bàn tay lớn vừa đặt trên vạt áo như được lệnh, bắt đầu luồn xuống sâu hơn, mon men vuốt ve phần eo mềm mại hẳn đi vì tác động của quá trình biến đổi thành Omega. Những ngón tay thon dài cọ quậy nắn nót xung quanh như thâm đò sự đàn hồi của da thịt nhưng không quá lâu, một chút sau nó liền di chuyển về phía sau, bắt lấy hai gò mông tròn săn chắc và mềm mại.

"Đừng....xin anh." Ngọc Quý mắt ngấn lệ nhìn gã, khuôn miệng bé xinh khi nãy còn phát ra vô vàn câu mắng chửi đinh tai nhức óc, thì bây giờ lại đột nhiên yếu đuối lạ lùng. Cậu liên tục nức nở xin xỏ người đàn ông trước mặt tha thứ cho mình, khi đôi tay đầy lực lưỡng của gã từ lúc nào đã cởi cúc quần và luồn hẳn vào bên trong để dễ dàng xoa nắn bộ phận nhạy cảm của em.

"Tôi chỉ đang yêu thương Omega của mình, sao em lại phản đối?" Lai Bâng đẩy ánh mắt trêu chọc đầy vẻ áp bức, không mấy thiện cảm về phía cậu. Và khi nghệ sĩ nhỏ thấy gương mặt co rúm cùng đôi ngươi tràn ngập lệ nóng của Ngọc Quý, nụ cười trên khuông miệng gã lại càng được kéo sâu hơn. Lai Bâng không biết vì sao mình khá thích ngũ quan của tên cặn bã này, không...thật ra là gã thích biểu cảm yếu đuối và tuyệt vọng vì chẳng thể chống đối lại với phenomone của cậu ta hơn. Bởi lẽ còn gì thú vị hơn việc bắt nạt một tên tổng tài cao thượng từ nhỏ đã được sống trong nhung lụa, muốn cái gì sẽ được cái đó, bắt nạt thành công đến mức khiến cậu ta sợ hãi, phục tùng mình mà không có chút khả năng phản kháng chứ.

"Đừng mà....xin anh, tôi không muốn hức....đồ khốn, đừng bóp mông tôi..." Ngọc Quý nức nở, âm thanh chửi rủa ban đầu đã thay bằng những tiếng rên nhỏ xíu đầy đáng thương. Biểu hiện này phô bày nỗi lòng sâu kín rằng tổng tài nhỏ đang vô cùng lo lắng và hoảng hốt về chuyện sắp xảy ra với bản thân, khi từ lúc nào cậu đã được gã bế cao lên, hai chân bị ép buộc kẹp vào hông gã để làm điểm tựa, còn tấm lưng thì áp chặt vào tường. Trên má Omega chưa biến đổi hoàn toàn đã phủ đầy nước mắt trong suốt và nóng hổi, nó cứ lăn lăn khắp mọi nơi trên làn da mặt trắng nõn khi cậu liên tục lắc lắc, cự quậy phản đối hành vi đồi bại của Lai Bâng. Cũng bởi vì từ một bàn tay bây giờ đã biến thành hai, nó thay nhau bóp nắn và giày xéo phiến mông căng phồng khiến da thịt nơi đây đau nhức và lún những vệt ngón tay dài màu đỏ đậm.

"Tuy miệng nói không, nhưng phía dưới của em thì thích tôi chạm vào đấy, lỗ nhỏ ướt nhẹp rồi này." Lai Bâng áp sát vào gương mặt Ngọc Quý, từng chút liếm láp đi những dòng lệ nóng hổi và mặn chát trên mí mắt cậu. Sau đó khẽ lên tiếng trêu chọc, khi gã nhận ra khi chỉ vừa mới dịch tay xuống nơi bé nhỏ kia, nó đã có dấu hiệu phát tình mà liên tục tuôn dâm dịch làm ướt dẫm một mảng quần tây.

"Đừng, hức....xấu xa, tôi ghét anh...tôi sẽ giết anh hức...." Ngọc Quý hoảng hốt nấc lên, nước mắt lại rỉ khỏi hai hốc mắt như một cơn mưa hạt, khi bỗng dưng cậu cảm thấy cơ thể mình thay đổi bất chợt. Vì đột nhiên mùi pheromone sữa bắt đầu được gã cố tình phóng thích ra nhiều hơn sau câu nói trêu đùa đầy đen tối của mình, nó quẩng quanh cánh mũi cậu rồi thâm vào bên trong một cách khó tin. Những tế bào Omega nhạy cảm và thèm khát pheromone của Alpha bắt đầu làm việc hết công suất, nó hấp thụ và dần kiểm soát các giác quan của cậu, khiến Ngọc Quý chẳng thể nào điều khiển lẫn áp chế pheromone của riêng mình nhằm giữ lại chút thanh tỉnh cho cho bản thân và để chống đối với Lai Bâng nữa.

bâng quý - alpha nhà cậu minh tinh nhỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ