Mấy nay Moon Hyeonjun và Choi Wooje không chạm mặt nhau. Hắn tối mặt tối mũi ở trên tòa và văn phòng vì một vụ khó nhằn, Wooje cũng chẳng kém vì em sắp tới kì thi đại học quan trọng. Mà wooje vẫn chưa xác định được trường em muốn vào.Em muốn học luật như Moon Hyeonjun nhưng lại không muốn tối ngày cắm cúi vào bộ luật hình sự, dân sự rồi deadline dí không sót ngày nào. Wooje cả ngày luyện đề rồi lại các đợt kiểm tra nên em còn chẳng có thời gian than thở với hắn. Tối về nhà cũng ở lì trong phòng mà chẳng buồn ăn tối. Bữa ăn tạm bợ chỉ là bánh hoặc mì tôm.
Tối nay Moon Hyeonjun về nhà trong tâm trạng nhẹ nhõm vì vụ kiện do hắn đảm nhiệm đã thắng. Trên đường về còn ghé siêu thị mua chút đồ định sẽ nấu bồi bổ cho Wooje mấy món em thích vì sự chăm chỉ của em nhỏ. Nào ngờ vừa về đến nhà đã thấy cặp sách của em vứt trên sàn còn người nhỏ đang nằm trên sô pha, hơi thở có phần nặng nề và mồ hôi còn lấm tấm trên trán.
Hắn đưa tay áp nhẹ vào má người nhỏ rồi nhanh chóng thu tay về. Hành động cũng trở nên gấp gáp bế em lên, bước nhân không nhanh không chậm như không muốn người nhỏ tỉnh giấc bế Wooje về phòng.
Moon Hyeonjun lấy miếng dán hạ sốt đắp tạm thời lên trán em sau đó chăn gối cho Wooje cẩn thận rồi xuống nhà nấu cháo cho em nhỏ. Đúng thực mấy ngày hôm nay gã không để tâm đến Wooje, em là người dễ ốm, thời tiết thay đổi một chút em cũng đã sụt sịt mũi hay cảm nhẹ. Vậy mà hắn chỉ mới tập trung vào công việc thêm một chút em liền ốm sốt cỡ này.
Trong thời gian hầm cháo hắn tranh thủ lên xem em thế nào một chút, đo nhiệt kế mới biết em sốt những 38 độ lại càng làm Moon Hyeonjun lo lắng. Trộm vía Wooje lúc ốm sẽ ngủ li bì không quấy khóc hay làm khó hắn. Nhưng sau lần này chắc Moon Hyeonjun cũng tự biết hắn không thể để em tự chăm sóc bản thân trong thời gian dài được. Phải thường xuyên chú ý đến Wooje hơn.
" Wooje.. "
" Wooje, dậy ăn cháo. "
Nghe tiếng gọi, người nhỏ mới từ từ mở mắt giọng mếu máo với hắn. Hai tay xinh em dơ ra như muốn Moon Hyeonjun ôm, hắn tất nhiên không từ chối, tiến lại yêu chiều ôm lấy Wooje.
" Chú ơi.. Em mệt, khó chịu lắm.. Chú xong việc chưa? "
" Xong rồi, bây giờ dành thời gian cho bé con đây. "
Người nhỏ nghe vậy lại càng thoải mái dụi mái đầu bồng bềnh vào hõm cổ hắn, em gục lên vai Moon Hyeonjun như chưa thoát khỏi cơn ngái ngủ, mãi một lúc sau mới tỉnh hẳn. Moon Hyeonjun bế em xuống nhà, đặt em ngồi lên đùi trước mặt là bàn ăn với bát cháo hẵng còn đang bốc hơi nhè nhẹ.
" Em không ăn. "
" Ăn một chút rồi uống thuốc mới mau khỏe. "
" Ưm.. "
Em lắc đầu tỏ ý không muốn khi Moon Hyeonjun đưa muỗng cháo đến miệng.
" Ngoan, ăn xong sẽ cho em bánh ngọt mà wooje thích "
Nghe hắn dỗ ngọt em mới há miệng đón lấy muỗng cháo nhưng cũng chỉ được nửa muỗng. Sau đó lại gục lên vai hắn mà mè nheo.
