7.

341 14 0
                                    

Ngày tháng cứ êm đềm trôi qua nhanh chóng, Freen đã trở lại quỹ đạo làm việc gần như xưa, nghĩa là vẫn đi sớm về muộn, nhưng 2,3 ngày lại cố gắng về sớm ăn cơm với Becky một lần. Trong thời gian đó, Becky được đôn đốc trong giờ cơm bằng mấy con gấu nên mỗi bữa đều ăn một chén đầy vung với một chén nhỏ xíu nữa, vẫn là hơn lúc trước quá nhiều rồi, nhưng do Freen không ở nhà thường xuyên nên Becky sẽ tổng kết 2,3 ngày nhận gấu một lần.Vì thế mới có lần Freen trêu nàng, 3 ngày mà chỉ đưa 2 con gấu, khiến nàng chạy theo chị phân trần cả buổi tối, chỉ lặp đi lặp lại mấy từ làm cho thím Pon lắc đầu ngao ngán.

Freen gọi Becky là Bec, rồi có lúc lại là Tiểu Bec, có lúc lại Becbec, những lúc như vậy nàng luôn nhoẻn miệng cười chạy tới bên chị. Thím Pon cũng thử gọi, nhưng bà thử gọi Becbec, nàng không nghe, bà gọi Bec, nàng không đáp, bà gọi Becky, nàng mím môi liếc mắt đi chỗ khác, bà đành gọi Tiểu Bec như ông bà Armstrong, cuối cùng nàng mới ngẩng đầu lên. Một màn này khiến thím Pon không biết nên vui vì nàng đã chịu nghe bà nói hay là buồn vì nàng thiên vị Freen nữa đây, chị gọi gì cũng được mà, sao bà lại không được chứ, nhưng một ngày bà thấy hãnh diện vô cùng.

Bây giờ Becky đã nói chuyện thường xuyên hơn rồi, tuy vậy nàng chỉ nói từng từ một, có khi cả câu dài cũng gói gọn trong 1,2 chữ, nhưng dù sao thím Pon và Freen cũng hiểu nên không ai để ý đến một chuyện - nàng luôn nói trống không. Đêm đó Freen về nhà sớm, tranh thủ làm thêm gấu cho Becky, lúc trước chỉ làm một mình, hôm nay có nàng ngồi bên cạnh với nhiệm vụ nhồi bông vào. Freen ra lệnh cho Becky ngồi cách xa chị để tránh kim chỉ vô tình, Becky ngồi xa xa nhìn Freen làm, chờ lấy gấu để nhồi bông vào, lại chờ hơi lâu liền nhàm chán nhìn thím Pon đang dọn buổi tối, bèn gọi một tiếng "Thím..."

Freen đang gắn mắt cho gấu ngay lập tức dừng tay nhìn sang Becky, rồi lại nhìn thím Pon vẻ mặt bình tĩnh đang hỏi lại nàng "Tiểu Bec có chuyện gì?"

Nàng ngẩng đầu, chu miệng hỏi "Thím... Cơm?"

Freen bất ngờ, không phải vì câu hỏi mà vì Becky đang nói chuyện với thím Pon, nhận biết được bà, cái chính là lại còn gọi thím, trong khi nàng chưa bao giờ gọi chị. Trong lòng liền thấy khó chịu, nhưng vẫn bình thản hỏi thím Pon "Cô ấy đã nói chuyện với thím?"

Thím Pon trong lòng hãnh diện trả lời "Vâng, khi chiều có gọi tôi, nhưng chỉ gọi 1 tiếng thím rồi thôi." Nhưng ít nhất là nàng đã gọi bà, còn Freen thì chưa, thím Pon nói hớn hở, đoạn quay qua Becky trả lời "Thím đang dọn cơm cho Tiểu Bec đây." Rồi cười cười tiếp tục công việc.

Freen nhìn Becky cứ dán mắt theo hướng thím Pon, trong lòng bỗng thấy ghen tị thực sự, sau này chính bản thân chị cũng cười khi nghĩ lại ngày này, một người như chị có thể ghen tị chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt như vậy sao. Nhưng hiện tại vẫn là ghen tị, liền đưa tay kéo nàng qua, ôm lấy eo, tay kia đưa mặt nàng hướng qua mắt mình hỏi "Becbec gọi chị là gì nào?"

Becky nhìn chị chớp mắt không hiểu. Freen kiên nhẫn hỏi "Em gọi thím Pon là thím, vậy sẽ gọi chị là gì nào?"

Lúc này Becky mới hiểu, liền nhoẻn miệng cười trả lời "Cô... chủ..."

Freen nhíu mày, nàng gọi chị như vậy là sao, là nàng đặt cho chị hay là nàng coi trọng chị đây, đang phân vân đã nghe thím Pon cười ha ha sau lưng trả lời thắc mắc "Vì tôi gọi cô là cô chủ đấy."

[FreenBecky] Vợ NgốcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ