Vòng tay rắn chắc của Tobirama khẽ siết, kéo tấm lưng nhỏ nhắn của nàng sát vào ngực mình. Hắn cảm nhận được hơi ấm mong manh từ cơ thể nàng, cùng nhịp tim yếu ớt nhưng vẫn đều đặn. Đêm khuya lặng lẽ, chỉ còn lại tiếng thở nhẹ nhàng của Shizu, nhưng Tobirama biết nàng vẫn chưa ngủ. Nàng không nói, không động đậy, chỉ im lặng như cách nàng luôn giữ khoảng cách với hắn.
"Shizu..." Giọng Tobirama trầm ấm, nhưng xen lẫn chút khẩn cầu.
Không có tiếng đáp lại, hơi thở của nàng vẫn đều đặn, như thể cố tình không quan tâm đến hắn.
Tobirama cúi đầu, vùi mặt vào mái tóc dài của nàng, nơi hương thơm dịu nhẹ như quả mọng chín lan tỏa khiến hắn chẳng thể kiềm chế. Hắn khẽ thì thầm, giọng nói chỉ dành riêng cho nàng.
"Hôm đó... Quả thật tộc Hyuga đã đến để bàn chuyện liên hôn, nhưng ta đã từ chối."
Shizu khẽ nhíu mày, nhưng vẫn không quay lại nhìn hắn. Giọng nàng yếu ớt vang lên:
"Ngươi nói với ta chuyện này làm gì?"Tobirama siết nhẹ tay, như sợ nàng tan biến. Hắn cố giữ bình tĩnh, giọng nói dịu dàng hơn:
"Ta không muốn muội hiểu lầm. Ta không thích nữ nhân Hyuga đó, cũng không có ý định liên hôn."Nàng vẫn im lặng, không phản ứng, khiến trái tim hắn thắt lại. Tobirama cúi thấp hơn, hơi thở của hắn lướt nhẹ bên tai nàng.
"Chuyện hôm nay... Ta biết bản thân đã sai. Ta không đáng được tha thứ, nhưng ta chỉ muốn muội hiểu rằng, ta không cố ý làm muội sợ. Shizu, những vết thương ta gây ra... xin hãy để ta chữa lành. Có được không?"
Lời nói của hắn mang theo sự chân thành đến mức khiến Shizu khẽ run rẩy. Nàng cắn nhẹ môi, cố gắng giữ lại chút tự tôn cuối cùng. Nhưng đôi tay ấm áp của Tobirama vẫn không buông, nhịp tim hắn dường như hòa vào nhịp thở mong manh của nàng.
"Ngươi không thể..." Nàng cuối cùng lên tiếng, giọng nói mỏng manh nhưng đầy đau đớn.
Tobirama lặng đi trước lời nói của Shizu, từng từ của nàng như một lưỡi dao sắc bén cứa sâu vào lòng hắn. Hắn biết nàng nói đúng. Có những vết thương không thể nào chữa lành, đặc biệt là khi người gây ra chúng chính là hắn. Nhưng Tobirama cũng biết rằng nếu buông tay lúc này, hắn sẽ mất nàng mãi mãi.
Hắn thở dài, vùi mặt vào mái tóc nàng, giọng nói trầm thấp, khàn khàn vang lên như một lời thú tội:
"Ta không mong muội tha thứ, cũng chẳng dám hy vọng muội quên đi những gì ta đã làm. Nhưng ta muốn chuộc lỗi, muốn ở bên muội, dù chỉ là trong vai trò một kẻ mà muội căm ghét nhất."
Không gian im lặng lạ kỳ, chỉ còn tiếng gió thổi nhẹ qua cửa sổ. Cả hai chẳng nói thêm gì, chỉ để những tâm tư chất chồng theo họ vào giấc ngủ sâu.
---
Tiếng bước chân gấp gáp vang lên trên sàn gỗ, phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng của buổi sáng. Cửa phòng bật mở, ánh nắng ban mai tràn vào, rọi sáng toàn bộ căn phòng.
"Tobirama! Không hay rồi-Shizu mất tích..."
Hashirama đứng sững lại, lời nói nghẹn giữa chừng khi cảnh tượng trước mắt khiến y gần như đông cứng. Tobirama, tiểu đệ nghiêm túc đến cứng nhắc của mình, đang khỏa thân ôm chặt lấy Shizu.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Naruto] Uchiha Trong Đôi Mắt (Hoàn)
Random"Thứ ngươi đang nhìn, ta mãi chẳng thể nào với tới. Cũng như cảnh tượng trước mắt ta, ngươi dù cố gắng đến mấy cũng chẳng thể nào thấu triệt." ...