Bây giờ đang là 8h tối tại seoul - hàn quốc, thời tiết đêm nay mát mẻ rất dễ chịu xe cộ vẫn tấp nập, người đi qua kẻ đi lại đến chống cả mặt, em là jeon jungkook chủ của một quầy bánh nho nhỏ nhưng không vì nhỏ mà kém chất lượng đâu bánh của em được làm bằng công thức đặc biệt của em nên ngon vô cùng và dĩ nhiên là khách đến mua nườm nượp. Đêm nay khách ở chợ đông đúc hơn thường ngày vì là ngày lễ xoay qua xoay lại bánh em đem ra cũng đã bán hết sạch.
Em xem đồng hồ cũng đã gần 11h đêm khách cũng thưa dần, em mệt mỏi rã rời vì từ lúc đem bánh ra bán đến giờ do khách mua nhiều nên chẳng có thời gian ngồi nghỉ nhưng không sao có tiền là em vui, em nhanh chóng thu dọn gọn gàng. Em đang say sưa thì có một gã đàn ông đi đến.
- này, lấy cho tôi ít bánh
Gã thấy em chăm chú dọn dẹp thì đưa tay gõ gõ vào quầy tạo ra tiếng xong thì cất giọng, em ngẩng đầu lên nhìn gã rồi nhanh trao cho gã một nụ cười nhẹ nhàng.
- tiếc quá, tôi vừa mới hết bánh rồi ạ mai anh lại đến nhé tôi giữ lại cho anh một ít
Gã nghe nói vậy cũng không nói gì thêm chỉ gật đầu rồi quay người rời đi, em cũng xong xuôi hết và chuẩn bị về nhà, nhà em không xa chỉ cách đó vài chục bước chân, đến nhà em tắm rửa ăn uống xong thì lên giường vươn vai một cái rồi dần chìm vào giấc.
Em chỉ bán bánh vào buổi tối thôi còn sáng thì em đi học, em trước giờ chỉ có một mình, em chẳng nhớ gì về chuyện lúc mình còn bé cả, mơ hồ cũng không có em sống vô tư cũng không tìm hiểu về chúng quá nhiều, là do em quen rồi, quen sống tự lập từ trước đến giờ. Em học giỏi tính tình ngoan ngoãn nghe lời có chút nhút nhát và yếu đuối vô cùng vì thế đi học em toàn bị bạn bè xấu ức hiếp, lúc đầu em khóc nhiều lắm nhưng rồi lâu dần em cũng quen rồi mặc kệ.
Em sống nhờ vào việc bán bánh ở chợ đêm là chính còn thời gian còn lại em luôn dành cho việc học, em ham học và em chỉ mới học lớp 11, tiền học phí lần nào cũng đóng thiếu nhà trường vì thế nên đã nhắc nhở và em không biết mình có thể cầm cự được tới đâu nữa, chắc em phải đi tìm thêm việc làm.
Buổi học nhàm chán trôi qua em thu dọn rồi vác balo lên vai trở về nhà, trên đường về em cũng tìm việc, có vẻ gần đây không ai cần tuyển người cả em chẳng biết làm sao, có lẽ em nên gác nó lại sau. Vừa suy nghĩ dứt thì em bị một người phụ nữ chặn lại trông bà ta cũng ngoài 40 rồi
- sao vậy cô?
Bị chặn lại em hơi sợ mà lùi lại một chút nhưng cũng rất tò mò mà hỏi người phụ nữ ấy, thấy em có vẻ nhút nhát nên tháo kính đen ra nhìn em rồi cười
- đừng sợ, tôi không làm hại gì cậu, tôi chỉ có chút chuyện muốn nói với cậu
- được
Thấy em đồng ý lắng nghe bà ấy lên tiếng
- cậu đang tìm việc làm đúng không?
Em có chút bất ngờ vì người phụ nữ này biết cậu đang gặp khó khăn gì, em gật đầu chứng tỏ lời bà nói là thật
- tôi có việc này việc rất nhẹ mà lương thì cao chỉ có điều là cậu có đủ can đam không vì việc này chỉ làm vào lúc đêm khuya thôi
BẠN ĐANG ĐỌC
series h+ [kth×jjk]
Fantasyseries ngẫu hứng rất hỏny của otp xem được thì xem, kh được thì next
![series h+ [kth×jjk]](https://img.wattpad.com/cover/326667051-64-k501859.jpg)