Tống Y 2

7.5K 32 2
                                    

Tống Y

Tác giả: Mộc Dật

Chương 101: Y thuật cổ quái

Tam thất được biết đến sớm nhất trong cuốn Bổn thảo cương mục của Lý Thì Trân thời Minh. Còn an cung ngưu hoàng đứng đầu tam bảo về tác dụng trị liệu sốt cao do phong hàn, đề cập tới trong Ôn bệnh điều biện đời nhà Thanh. Cả hai loại dược liệu này đều chưa xuất hiện ở thời Tống này, đương nhiên Cung Minh không thể biết được. Lúc trước khi điều trị cho Lưu bộ khoái Đỗ Văn Hạo đã dùng tới ngưu hoàng, thấy hiệu quả rõ ràng. Tại thời điểm đó Tiễn Bất Thu có hỏi qua, Đỗ Văn Hạo cũng không tị hiềm gì giải thích cặn kẽ một hồi khiến lão cảm kích không thôi. Sau đó Đỗ Văn Hạo bị Hứa Tứ Hải vu khống, kiện lên tri huyện, Tiễn Bất Thu tới làm chứng giải oan cho Đỗ Văn Hạo cũng có nguyên nhân này bên trong.

Tuy nhiên, Tiễn Bất Thu cũng chưa bao giờ nghe tới bột tam thất, lần này cũng muốn tìm hiểu thêm một chút, chỉ là lão bây giờ là đồ đệ của Đỗ Văn Hạo, hiển nhiên muốn giữ gìn bí quyết của sư môn. Lão ho khan một tiếng, nói: "Cung đại phu, hay là để sư phụ ta dùng dược đã, cứu người quan trọng hơn. Luận bàn y thuật để sau này cũng không muộn mà."

Cung Minh vừa rồi cũng chỉ là quá tò mò mà thôi, nghe câu nói của Tiễn Bất Thu đương nhiên hiểu ra ý tứ trong đó, cảm thấy có phần không phải, mặt thoáng ửng đỏ. Tự nhiên đi hỏi bí thuật của người khác thì thật là không ổn, vội cười cười xin lỗi, vuốt vuốt chòm râu gật đầu nói: "Đúng đúng, lão hủ thật hồ đồ. Giờ xin mời Đỗ đại phụ nhanh chóng dùng dược cứu người."

Thời điểm này Đỗ Văn Hạo đã có những chuyển biến trong suy nghĩ, hắn không còn như lúc mới xuyên việt tới Tống triều, cái gì cũng muốn bộc lộ ra. Trải qua nhiều chuyện như vậy, hắn hiểu rõ y thuật cũng như tri thức y học của mình ở tại thời đại này có giá trị rất lớn, không thể ai hỏi gì cũng giải đáp hết. Hơn nữa, đơn thuốc này hắn cũng mới đọc được trong Thư thượng, cũng chưa có dùng qua nên không biết có hữu hiệu hay không. Nghe xong lời này, hắn cũng chỉ cười cười: "Vậy để ta lập tức đi phối dược."

Lần trước thấy ngưu hoàng công hiệu rất tốt khi dùng cho trường hợp của Lưu bộ khoái, Đỗ Văn Hạo cho rằng sẽ hay phải dùng tới, nên đã để khá nhiều trong hòm thuốc của mình. Từ đó trong hòm thuốc của hắn ngưu hoàng cũng như bột tam thất luôn có sẵn. Mà chí bảo đan thì chỉ cần dùng một loại đan hoàn nào đó của dược phô là được, không phải là vấn đề gì.

Vì Không Huệ sư thái đã lâm vào trạng thái hôn mê, không thể nuốt thuốc được, Đỗ Văn Hạo phải tìm một cây nam qua đằng, xuyên từ mũi xuống thẳng dạ dày, rồi đem ba loại thuốc vừa rồi hòa tan vào nước đổ vào đó.

Cung Minh và Tiễn Bất Thu lần đầu tiên nhìn thấy cách cho uống thuốc như vậy vô cùng kinh ngạc. Ngẫm lại phương pháp này quả thật có chỗ xảo diệu hơn do với việc bọn họ dùng quán ngạnh khi người bệnh bị hôn mê. Khí và chất lỏng có chỗ đồng điệu, cho nên sẽ dễ dàng hơn khi cho chất lỏng đi theo đường dẫn khí, thông qua lỗ mũi, qua phế quản thẳng tới dạ dày. Phương pháp này giản tiện hơn nhiều so với việc dùng quán hồ. Hai người nghĩ vậy không tránh khỏi nhìn Đỗ Văn Hạo bằng ánh mắt kính nể.

Tống Y fullNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ