Chapter 06

38 1 0
                                    

Jin nhảy dựng lên khỏi ghế và quỳ xuống trước mặt Kazuya. "Sao vậy?"

Kazuya không nói nên lời, khuôn mặt nhăn nhó, tái dại đi vì cơn đau thắt không tả bên trong.

"Ôi Chúa ơi! Em đang trở dạ hả Kazuya?" Mặt Jin cũng bắt đầu trắng bệch.

"Không," Kazuya nghiến chặt răng nói, hơi thở trở nên gấp gáp. "Tôi mới ở tháng thứ 8 thôi," Kazuya lý lẽ, cố gắng ngăn chặn nỗi sợ hãi đang tăng lên trong cậu.

"Em đến tháng thứ 9 rồi, Kazuya," Jin sửa lại.

"Không phải! Mới tháng thứ 8... Koki nói em mới ở tháng thứ 8..." Kazuya cố cãi.

"Tác giả của cái thai không phải Koki, mà là anh! Và anh nói em đang ở tháng thứ 9..." Jin khăng khăng.

Chuông cửa reo vang. Cả hai người khựng lại, tự hỏi ai lại có thể ghé thăm vào lúc sớm như thế này. Chuông cửa reo lên một lần nữa. "Đi xem ai đi," Kazuya gắt gỏng ra lệnh cho Jin, lúc này vẫn đứng đần mặt.

"Bác gái!" Kazuya nghe tiếng Jin kêu lên. Không lâu sau, cậu thấy Jin xuất hiện và theo sau đó, trước sự kinh ngạc của cậu, chính là mẹ cậu.

"Mẹ!" cậu kinh hô, nỗi hoảng sợ và nhẹ nhõm cùng hiện hữu khi cậu nhìn thấy vẻ lo lắng trên khuôn mặt mẹ mình.

Mẹ cậu vội vã ngồi xuống bên cạnh và ôm lấy cậu. "Sao vậy, Kazu-chan?" Rồi bà quay sang Jin, lên án với chất giọng lạnh tới mức khiến anh lạnh dọc xương sống, "Cậu đã làm gì con tôi?"

"Cháu có làm gì đâu!" Jin kháng nghị. Anh đang định bào chữa cho bản thân thì khựng ngay lại, bởi anh chợt nhận ra quả thực mình đã động tay động chân với con trai bà, và kết quả của hành động đó là cậu ấy đang chịu đau đớn thể xác.

"Mẹ à, Jin không có..." Kazuya định mở miệng nói, nhưng rồi hướng suy nghĩ sau đó của cậu giống hệt Jin. "Ừm, thì, đúng là có nhưng... AUUUUUUU!" Kazuya có thể thấy là mình đã làm mẹ sợ. Cậu cũng biết mình không còn lựa chọn nào khác, đến nước này thì cậu đành phải kể cho mẹ cậu nghe sự thật thôi. "Mẹ ạ, con có thai. Cũng sắp đến ngày đẻ rồi," cậu mau chóng nói.

"Cái gì?" người phụ nữ kêu lên, không tin nổi vào những gì bà vừa nghe.
Kazuya vẫn đang quặn đau, và Jin nhận ra người phụ trách giải thích tình huống bây giờ là anh. Và lần đầu tiên trong đời, Jin cảm thấy biết ơn cái mồm liến thoắng của mình. Chỉ trong chưa đầy 2 phút, anh đã trình bày hết toàn bộ sự việc xảy ra với con trai bà từ sau lần sinh nhật trước của cậu.

Khi cuối cùng, Jin đã kể xong, hai thanh niên cùng chờ đợi phản ứng của người phụ nữ, bất kì phản ứng nào: kêu lên sợ hãi, hay cười lăn lộn vì không tin, hay ngất đi hay móc mắt Jin. Nhưng họ không hề ngờ đến hành động tiếp theo của bà.

Kazuya khi đó đang ngồi dựa vào người bà, hai chân dạng ra. Đột nhiên, bà luồn tay vào trong quần đùi của cậu và mò mẫm. "KÌA MẸ!" Kazuya kêu lên, hoàn toàn bất ngờ. Cậu lập tức rút tay bà ra.

"Thánh thần thiên địa ơi... Jin nó nói thật..." bà lầm bầm nói.

Kazuya nhắm chặt mắt lại. "Không tin nổi... mẹ tôi vừa rờ hàng tôi."

[Akame] Not a girl (Fic dịch)Where stories live. Discover now