Chương 8: Kết hôn

798 50 0
                                    

Ông bà Trình cũng đã nghe qua chuyện của Chorong. Thân phận không quan trọng. Hai đứa trẻ chẳng thể sống thiếu mẹ được.

Eunji nhận lỗi về mình tất cả. Năm năm qua cậu không biết đến sự có mặt của con trẻ, khiến Chorong phải chịu bao vất vả.

Là con của mình làm khổ người ta...

Hơn nữa, ông bà Trình cũng thấy Chorong tuy không xinh đẹp trẻ trung như những cô gái khác nhưng tính cách trầm tĩnh, hướng nội. Nhìn hai đứa bé được nuôi dạy là biết, cô là người tốt, có thể cùng Eunji đi hết cuộc đời.

Choji sau khi được bác sĩ kiểm tra cẩn thận cuối cùng cũng được xuất viện.

Đến bây giờ mới nảy sinh vấn đề.

Cô bé sẽ về đâu ?

Ông bà Trình và Hae Na ở khách sạn. Eunji trước đây có mua một số căn hộ để đầu tư nhưng hiện đều đã bán. Chỉ còn lại căn nhà ở khu Gangnam, có hai phòng, trước đây cậu vốn định cải tạo làm nhà cho thuê.

-Chorong và hai đứa nhỏ về đó đi! Chúng ta cũng sẽ dọn tới đó.

Chorong ngẩng lên...Cô đã quen ở nhà Namjoo. Mẹ Namjoo rất tốt, xem cô như người thân trong gia đình. Hơn nữa nơi đó không gần trường học của Chohan - Choji.

-Cháu muốn về nhà ạ! Hiện nay cháu đang ở trọ, nhưng mọi người rất tốt. Chohan và Choji cũng đã quen.

Ý kiến của Chorong tuy khiến ông bà Trình không vui lắm song cũng không quan trọng. Nụ cười thiên sứ của Choji hiện lên rất đúng lúc. Cô bé cười với bà Trình, ngọt ngào:

-Bà nội ơi! Đợi Chojinie khỏe hơn sẽ đến chơi với bà nội. Bây giờ con phải về nhà với bà ngoại...Nếu không về ngoại buồn, tội nghiệp lắm nội ơi!

Hai đứa trẻ lúc nhỏ toàn được mẹ Namjoo chăm sóc. Đi chợ bà cũng dẫn bọn nhỏ theo. Tiếng gọi bà ngoại thốt lên thật tự nhiên. Bà nội chỉ mới gặp gỡ vài ngày, vốn khó mà sánh được.

Bà Trình là người thông hiểu đạo lý. Vuốt những sợi tóc mềm như tơ của Choji, giọng bà thật nhẹ nhàng:

-Nội biết rồi....Choji ngoan, bà nội sẽ tới thăm con hàng ngày, có chịu không ?

-Dạ...

....

Trong căn phòng nhỏ, Choji mơ màng ngủ. Chohan và Eunji đi mua ít đồ phía dưới. Namjoo lúc này mới có thể hỏi Chorong:

-Chị định thế nào ? Kết hôn à ?

Kết hôn là một cụm từ Chorong chưa hề nghĩ đến. Nhưng trong tình huống này, cô cũng không biết làm sao ?

Chohan, Choji đã dần quen với sự có mặt của Eunji. Tình thân không thể nào che giấu.

Có những hôm Eunji vào trễ một chút, Choji đã ngóng chờ, Chohan thì không rời mắt khỏi cánh cửa phòng. Khi kim tiêm đau đớn, Choji dụi đầu vào vai cậu khóc nấc, Chohan nắm tay cậu ngoan ngoãn. Cậu bé lặng lẽ giống mẹ, nhưng tình yêu trong tim với cha từ khi nào đã nở thành những đóa hoa.

Chorong làm sao ngăn được ?

Cô cũng không muốn ngăn cản. Làm người không có gia đình bất hạnh thế nào cô hiểu rất rõ. Sao lại để hai đứa con thơ dấn thân vào đau đớn ? Chúng có cha, sao lại phải sống như kẻ không cha ?

[Collect][Longfic][Edit] Nắm lấy tay em [Eunrong]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ