Chap 9

360 22 0
                                    

Ôm Ân Hách, Đông Hải nhanh chóng đi về tẩm cung của mình, thoáng nhìn thấy Tây Mông đứng ở phía cửa, lậy tức gọi anh nhưng vẫn bước đi không dừng lại mà càng nhanh hơn.

"Đông Hải cậu đem người để ở trên giường trước đi."

Đông Hải định làm theo lời của Tây Mông đem Ân Hách đặt lên giường, nhưng laị bị một đôi tay gắt gao nắm lấy vạt áo, lại thấy người trong lòng ngực cặp mắt tràn đầy nước mắt, đau lòng hôn lên trán tiểu gia hỏa kia một cái.

"Tây Mông, cứ như vậy mà kiểm tra đi." Ôm chặt thân hình gầy yếu trong lòng ngực, Đông Hải nói.

Thấy Đông Hải vẫn không buông mình ra, Ân Hách mới an tâm dựa vào lồng ngực rộng lớn, chính là cảm thấy bụng vẫn còn đau nên làm cho cậu mặt nhăn mày trứ.

"Ừ."

Tây Mông nhìn những hành động của Đông Hải và Ân Hách, khóe miệng không khỏi tươi cười, xem ra những lời tiểu tử Lôi Mông nói đều là sự thật. Từ đầu, anh vẫn không thể nào tin đó là sự thật, dù sao lúc đó cũng không tận mắt nhìn thấy, bất quá. . .Hiện giờ đã biết đó hoàn toàn là sự thật.

Nghe thấy lời nói của Đông Hải, Tây Mông hướng phía giường đi tới, bất quá càng tiếp cận cậu, anh có cảm giác hơi thở không bình thường. Lúc Đông Hải đi ngang qua, anh cũng đã cảm thấy có một cổ hơi thở ẩn ẩn dao động, bất quá thời gian quá ngắn, anh cũng không để ý lắm. Nhưng bây giờ lại rất rõ ràng, chẳng lẽ. . .

Tây Mông nhanh chóng vươn hai tay hướng về phía bụng của Ân Hách, cảm giác được có một loại khí cường đại đang dao động rõ ràng, hai mắt hiện lên một tia kinh ngạc. Bất quá xuất phát từ chức trách của của một bác sĩ, anh cũng không thể nói ra, chính là chỉ có thể đọc chú ngữ an thai, thẳng đến lúc cảm thấy thai nhi đã hoàn toàn ổn định mới dừng lại, lúc đó Ân Hách cũng đã hôn mê do quá mệt mỏi.

"Hách nhi!" Thấy Ân Hách hôn mê, Đông Hải sốt ruột kêu lên.

"Yên tâm, cậu ấy không có việc gì, chính là quá mức mệt mỏi mà ngất đi, nghỉ ngơi tốt vài ngày sẽ không có chuyện gì."

"Em ấy có phải đang mang thai?" Thấy sắc mặt Ân Hách tái nhợt, trên mặt lại có dấu năm ngón tay, Đông Hải không khỏi đau lòng mà vuốt ve khuôn mặt non nớt, trong mắt hiện lên một tia âm trầm, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ!

"Ừ, thai nhi có chút chấn động, bất quá hiện tại đã không còn việc gì."

Đối với việc Đông Hải sớm biết Ân Hách mang thai, Tây Mông tuyệt đối không tò mò. Bất quá, anh lại có hứng thú với dấu tay trên gương mặt của cậu, phi, ai lại có gan dám đánh tiểu gia hỏa này. Anh cũng thấy trong mắt Đông Hải xuất hiện tia âm trầm.

"Đông Hải, người trong lòng ngực cậu biết mình mang thai sao?" Anh thật không dám tin có người biết mình mang thai với một mãng xà lại có thể bình tĩnh, huống chi cậu lại là một người nam nhân!

"Tôi sẽ nói với em ấy." Đông Hải đương nhiên biết ý của Lôi Mông, bất quá . . . Bọn họ nhất định sẽ giật mình, dù sao Ân Hách hoàn toàn không giống với những người khác.

[HaeHyuk] Xà Vương Truyền KỳNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ