VII

3.3K 251 25
                                    

Hả?

...

HẢ?!

Sakura giật mình, gương mặt xinh xắn hiện rõ nét xấu hổ cùng bối rối, cô lắp bắp, "T..Tấn công anh? Anh đùa tôi chắc?"

Cô nhớ là tối qua, giữa hai người không có xảy ra bất kì sự đụng chạm thân mật nào cơ mà!

À..À thì, ngoại trừ việc hắn cưỡng hôn cô..

Nhưng đó là chuyện khác.

Tối qua rõ ràng là cô ngủ giường, hắn ngủ ghế, có ai mở miệng nói câu nào đâu mà tấn với chả công? Mà thậm chí, cô còn ngủ say là đằng khác! Cái tên thối tha này! Sakura nhíu mày, cô nhớ rõ lắm, rõ như ban ngày ấy, là cô và hắn không có..không có quan hệ gì a! Nếu mà có rồi, thì cô phải biết! Bản thân cô bị lôi kéo vào mấy cái chuyện quan hệ ba lăng nhăng chẳng lẽ cô không ý thức được?

Tên biến thái này, rõ ràng là hắn bịa chuyện mà.

"Biến thái, anh bịa chuyện!"

Cái cô ngốc này! "Ai là biến thái hả?!" Hắn mắng cô, giọng có phần khó chịu. Gaara có chút khó xử khi thấy Sakura phản ứng một cách thái quá với việc hắn nói sự thật như vậy! Mà đúng hơn là, hắn thấy bực khi cô không nhớ. Cô hôn hắn! Cô sờ soạng hắn! Chẳng lẽ, hắn không biết?

Để rồi xem, cô nhóc còn trốn được tội ác của mình trong bao lâu nữa.

"Thế thì sao anh bảo tôi tấn công anh?" Cô bật lại ngay lập tức, hai tay khoanh trước ngực, cố gắng kiềm chế bùng phát cơn giận đang ngọ nguậy, chọc ngoáy trong lòng cô. Thật khó chịu, thật ngứa ngáy! Tất cả là tại tên thối tha này!

"Nên suy nghĩ trước khi nói," Gaara điềm đạm trả lời, ánh mắt lãnh đạm, lạnh lẽo, lạnh đến phát sợ!

Cô không tự chủ được mà khẽ run, lòng có chút chột dạ. Sao thế này? Rõ ràng cô là nạn nhân ở đây, sao lại trở thành thủ phạm trong một cái nháy mắt như vậy?! Hắn thật là! Việc này rõ tỏ đến mức người mù cũng có thể thấy được! Hắn, là người động tay! Cô, Sakura Haruno, không đời nào, và không bao giờ, làm chuyện gì chủ động với hắn! Hắn ta có nằm mơ đi chăng nữa, thì cũng đừng mong cô chạm vào thân thể ngọc ngà của hắn a!

"Anh..Tôi không chịu thua! Anh là tên biến thái ở đây! Tôi không muốn ở chung một phòng với anh, đồ thối tha Gaara!" Sakura hét lên, bụng cô cứ nhộn nhạo từ nãy đến giờ, cô muốn đập phá đồ quá, muốn phá tan cái phòng của hắn ta quá! Và hơn nữa là, cô muốn cào cấu cái bản mặt tự cao tự đại kia của hắn, thật, THẬT SỰ RẤT ĐÁNG GHÉT!

"Ai muốn ở cùng cô?" Hắn cười khẩy, đáy mắt một tia châm biếm, "Dù cô có là cái người cuối cùng tồn tại trong cái vũ trụ này đi nữa, tôi thà chết còn hơn lấy cô làm vợ."

Im lặng.

Mi tâm nhíu, Gaara chột dạ, nhận ra mình lỡ miệng, "Khoan đã, Sakura, tôi không cố ý-"

"TRẬT TỰ MẸ NÓ ĐI!" Cô chặn họng hắn, gằn từng chữ, gân xanh hằn lên trên trán cô, rõ là đang tức giận nhưng sao, hắn thấy mặt cô bỗng thoáng một nét nhợt nhạt như người sắp chết, một cảm xúc len lỏi trong cơn giận của cô mà hắn không đọc được? Thất vọng? Buồn? Mong đợi?

GaaSaku: Thuộc về ai ?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ