Chương 34

160 5 0
                                    

Ba mươi bốn, sao băng

Đại Ngụy hoàng triều năm năm đầu, Lý Nghệ Đồng bước lên ngôi vị hoàng đế năm thứ năm, nghĩa quân hai nước Ngô và Thục  đều tự ở kinh đô khởi sự, hai đại quân đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, công đều bị khắc, thường có bình dân hai nước từ bên trong mở cửa thành, quan viên thủ thành khó lòng phòng bị. Người dân nghèo khó cũng gia nhập vào trông chừng, quy mô quân đội càng lúc càng lớn.

Chiến tranh hao tổn ngày một  nhiều, giằng co tròn một năm, nhưng kết quả rõ rệt. Bây giờ Triệu Gia Mẫn đã tài năng thu phục thành trì bày mưu nghĩ kế.

Lúc tiến nhập biên giới nước Ngụy, nàng đem đại quân chia làm ba bộ phận: Một phần là Trương Ngữ Cách dẫn đầu đi sau, làm hậu viên hòa vào thu dọn chiến trường. Một phần là Đới Manh, làm trung quân, số người nhiều nhất, căn cứ tình thế đánh trận đánh ác liệt. Cuối cùng một bộ phận là Hoàn Nhan Hỉ thống lĩnh tiên phong, lấy kỵ binh làm chủ, thiện chiến, di chuyển mau để cho tác dụng của hỏa khí rất là suy yếu.

Nàng hiện tại vốn đang suy nghĩ vấn đề hậu cần lương thảo, nàng lại thất thần. Ngày ấy lúc mây mưa, hai người đang chuẩn bị thổ lộ tình cảm, lại bị tin tức của Hoàn Nhan Hỉ cắt đứt.

Hết thảy đều chuẩn bị xong, cũng liền có nghĩa hai người muốn mỗi người đi một ngả.

Hai người cùng nhau cùng một mục tiêu phấn đấu ngày là như vậy tốt đẹp, không có ai làm bộ, cũng không có tôn ti. Các nàng tỷ thí văn võ với nhau, đề cao năng lực của mình, cùng nhau thương lượng chiến thuật phối hợp, thậm chí ở trên bản đồ vẽ tiếp theo tuyến đường an toàn, hai bên ước định coi như là đánh bại quân đội nước Ngụy, cũng không cần vượt qua tuyến đường này.

Nhưng mà các nàng không còn có gần gũi quá da thịt, không biết là ai có cảm giác không được tự nhiên trước, hai người ngủ ở trên một cái giường, lại đắp hai cái chăn xa nhau, có lúc sẽ nói chuyện phiếm đến khuya, cũng sẽ không có hành động tiến một bước nữa.

Giữa hai người tựa như có căng thẳng, biết rõ nguy hiểm, không người  nào dám đi đụng chạm.

Ngay cả lúc Triệu Gia Mẫn rời khỏi núi Nga Mi, Cúc Tịnh Y cũng không có xuất hiện.

Nghĩ tới đây, Triệu Gia Mẫn chưa phát giác ra lại thở dài.

Lúc này, cũng chỉ có Trương Tam không sợ chết dám đối với Triệu Gia Mẫn nói thẳng : "Ai nha, chủ công các ngươi như vậy không được a."

Triệu Gia Mẫn trầm mặt nói: "Vậy ngươi có chủ ý mưu ma chước quỷ gì."

Trương Tam sửa sang một chút bản thân tự nói: "Quê hương chúng ta, có một quy củ, thôn trưởng là thay phiên làm, ngươi làm vài năm, ta làm vài năm, như vậy đã bảo thiên thính tắc ngầm, kiêm thính tắc minh, sẽ không bởi vì một người độc đoán mà phạm sai lầm. Ta xem chủ công cùng tiểu Cúc thời điểm nhất trí đối ngoại tốt vô cùng nha, đối nội liền thay phiên tới làm."

Triệu Gia Mẫn cười lạnh nói: "Nói dễ vậy sao?"

Trương Tam cũng không sợ nàng, không nghe theo không buông tha nói: "Ta trước nói người dân bình đẳng, người cũng không tin a, người xem sau khi làm hịch văn truyền khắp tứ phương, đầu nhập quân ta số người được kêu gọi là hơn một nửa a, hơn nữa trên thực tế người và Đới tướng cũng không nghĩ ra kế sách đối ứng sao?"

[Fic] Tam quốc chí [SavoKiku]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ