Ở Hàn Quốc những năm nhân loại văn minh nhất, có một quận nhỏ tên là G.E.I. Ở trong Quận G.E.I, có một con phố tên là Hạnh Phúc. Bỏ qua căn nhà thứ nhất, căn nhà thứ hai màu vàng chói lóa chính là nơi cư ngụ của cặp đôi đại diện cho tình hữu nghị nồng thắm giữa Nhật Bản và Hàn Quốc – Myoui Mina và Im Nayeon.
Myoui Mina là một nha sĩ thành đạt, một con người đảm đang của gia đình. Mỗi sáng, cô lái xe đến nha khoa tư của mình ở Quận Lớn để làm việc. Đến trưa, cô sẽ dành chút thời gian gọi điện với Im Nayeon để thảo luận xem tối nay ăn gì mà còn đi chợ. Tối về, cô lại lăn vào bếp xào nấu đồ ăn. Còn Im Nayeon thì làm gì? Một câu hỏi rất hay. Hừm, Im Nayeon có nhiệm vụ vô cùng quan trọng, ấy là làm chủ cái nhà màu vàng ấy và 'cai quản' Myoui Mina.
Ngày hôm đấy là một buổi tối trong ngày nghỉ lễ hiếm hoi của Myoui Mina. Cô bật Skype lên để hai vợ chồng có thể nói chuyện với bố mẹ hai bên. Họ trò chuyện với nhau rất vui vẻ, ông bà Myoui, nhất là ông Myoui có thể nói được tiếng Hàn giao tiếp, còn không sẽ nhờ Mina dịch lại. Đột nhiên, ông bà Myoui quay sang thì thầm với nhau rồi họ sắp xếp tư thế ngồi ngay ngắn lại. Ông Myoui nhìn thẳng vào camera, cất tiếng dõng dạc:
"Ông bà Im, tôi có chuyện quan trọng muốn bàn với ông bà, về chuyện hai đứa."
"Ông nói đi" Im gia từ tốn đáp lại.
"Myoui Mina, Im Nayeon!"
"Da thưa ba?" Cả hai đồng thanh lên tiếng. Myoui Mina siết chặt bàn tay Im Nayeon đang run rẩy nhẹ trong tay mình.
"Chúng ta muốn có cháu."
Ba phút im lặng kéo dài sau lời nói của ông Myoui. Ngay sau đó, ông bà Im phá vỡ nó bằng tràng pháo tay hưởng ứng nhiệt liệt với hai nụ cười ngoác đến tận mang tai.
"Ông Myoui nói phải!"
"Đúng rồi! Tụi nó đã lấy nhau được cả năm trời rồi, còn định để bốn kẻ già này đợi đến bao giờ nữa chứ!"
"Hãy mau chóng cho chúng ta một đứa cháu nào! Nhanh lên Mina, cả con nữa Nayeon!"
Myoui Mina nhìn thấy mặt bố mẹ mình dãn ra, không hề cảm thấy thoải mái. Công việc của cô hiện giờ cũng đã khá ổn định, Im Nayeon cũng đã 27 tuổi, việc có em bé lúc này là phù hợp nhất. Myoui Mina cũng rất muốn có em bé, rất rất muốn chứ. Nhưng mà...thật sự Myoui Mina không muốn thấy vợ mình đau đớn chút nào hết. Bảo bối của cô chỉ cần nhăn mặt một chút đã khiến cô lo lắng cả ngày. Im Nayeon, em có chịu được không đây?
Myoui Mina liếc sang, thấy Im Nayeon cũng nhìn sang mình, ánh mắt lo âu. Tránh né ánh nhìn đấy, cô nhìn thẳng vào màn hình. Giây phút quyết định của người chủ gia đình.
"Vâng!" Cô lên tiếng, giữ lấy bàn tay của Im Nayeon đang vùng vẫy cố thoát khỏi tay mình, "Hãy chờ tin vui của bọn con."
Ông bà Myoui và ông bà Im dường như chỉ chờ có thế. Lời Mina vừa nói ra, họ khen ngợi qua loa vài câu rồi tắt phụt kết nối, bảo là để "người lớn bàn việc riêng".
Nayeon tức giận đi thẳng vào phòng, gục mặt vào gối khóc rấm rức. Mina thở dài tiến lại ngồi bên, xoa lưng Nayeon giảng giải.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Minayeon] [Shortfic] Bảy Ngày Thai Nghén
FanficXem nào, đây là câu chuyện về một Im Nayeon láu cá đã quyết định phạt Myoui Mina - tên chồng khù khờ của mình vì một phút gia trưởng. Cách phạt này đúng là chỉ có Im Nayeon mới nghĩ ra thôi! Thế mà sau lần phạt ấy cả hai lại càng yêu thương nhau hơn...