91 - 95

231 8 0
                                    

Chương 91

Đưa Xeza tới bệnh viện, Cat đứng ngoài hành lang phòng cấp cứu chờ đợi người ta xử lý vết thương cho tân lãnh chúa. Bệnh viện đã loạn hết cả lên khi tiếng hét thảm thiết của y tá trực phòng cấp cứu vang lên vì thấy tân lãnh chúa bị thương. Các bác sỹ đầu ngành và các giáo sư có mặt ngay lập tức, vây lấy Xeza như kiến bu mật, quả thật trông hơi chán nản vì thực ra Xeza đâu có bị thương chí tử đến nỗi phải bị chăm sóc bởi cả một đội ngũ hoành tráng đến như thế. Nhưng cũng chẳng trách bọn họ đc khi mà tân lãnh chúa chẳng bao giờ bị một vết xước nào trên người nên mãi tới lúc này họ mới có cơ hội thể hiện. Cat thở dài, chán, chả đợi nữa, cô lê bước tới phòng Lui hi vọng có thể lấy lại đc tâm trạng bình thường. Mở cửa phòng, Cat nhẹ nhàng đi vào ngồi xuống chiếc ghế bành bên cửa sổ nhưng rồi khi ánh mắt cô lướt tới khuôn mặt Lui thì Cat đứng bật dậy như người động kinh. Kinh ngạc khi trông thấy Lui vần nằm im trên gường nhưng đôi mắt mở to nhìn trừng trừng lên trần nhà một cách thù địch cứ như đang nhìn một cõi xa xăm đáng ghét nào đó vậy. Cat thận trọng tiến lại gần nhưng cô bé chưa bước đc bước chân thứ hai thì đột nhiên Lui hiện ra trước mặt cô, bàn tay cứng như gọng kìm bóp chặt cổ họng Cat, đôi mắt trợn lên giữ tợn, từ từ cậu ta nhấc bổng Cat khỏi mặt đất. Cat dùng cả hai bàn tay, nắm lấy tay Lui cố gắng gỡ ra khỏi cổ mình nhưng vô ích. Nghẹt thở, cô bé kêu lên:
- Lui....là...mình mà.... Cat .....
Bàn tay Lui buông khỏi cổ Cat, cô bé ngã nhào xuống sàn ho khù khụ. Ngẩng lên chưa hiểu chuyện gì cả thì thấy Lui đã nằm im trên gường, đúng với tư thế khi nãy, mắt mở trừng trừng nhìn lên trần nhà. Cat thấy sợ. Cô từ từ ngồi dậy, thu người lại và lùi trở về ghế bành, ngồi xuống đó trấn tĩnh lại. Sợ đến nỗi chẳng dám cử động cũng ko dám ra khỏi phòng vì chỉ cần quay lưng lại nửa giây thôi Lui cũng có thể coi đó là hành động thù địch và vặn cổ Cat ngay. Thật khó hiểu. Hi vọng Xeza ra khỏi phòng cấp cứu ko trông thấy Cat thì sẽ đi tìm. Cat ngồi im như tượng quan sát Lui, cậu ta yên tĩnh đến nỗi tưởng chừng như ko hề thở....nghiêng đầu về phía trước quan sát, Cat mở to mắt. Lui đúng là ko thở thật. Mà giả sử nếu có thì có lẽ thở chậm đến nỗi Cat ko thể thấy đc những chuyển động lên xuống của cơ bụng. Tại sao Lui lại bót cổ Cat? Tại sao lại dễ dàng thả ra...hay đó vẫn là trạng thái hôn mê và thực ra Lui chưa hề tỉnh lại.
Xeza mở bật cửa phòng xông vào với khuôn mặt hốt hỏang, rõ ràng tâm trạng của Cat đã truyền qua chiếc bông tai, liếc nhìn bộ dạng của Cat và tình trạng của Lui, Xeza nhẹ nhàng đóng cửa lại, rút đũa phép ra. Cat hơi nhổm lên sợ rằng với phản ứng của Lui thì Xeza sẽ làm tổn thương cậu ấy mất. Nhưng đáng ngạc nhiên hơn, đôi mắt Lui đang ở trạng thái mở trừng trừng nhìn lên trần nhà từ từ nhìn sang Xeza. Rồi rất từ từ, Lui ngồi dậy quay mặt về phía Xeza và nhe nanh gầm gừ. Ôi trời ơi. Xeza thở trút ra một hơi và vẩy đũa phép. Luồng sáng trắng đập vào trán Lui, cậu ấy ngã vật ra sau, mắt nhắm nghiền lại như người đang ngủ. Xeza tiến lại chỗ Cat xem xét vết ngón tay hằn trên cổ cô đồng thời nói đều đều:
- Đừng lo, Lui sắp tỉnh lại rồi. Chỉ có điều bản năng mcr trỗi dậy trước đấy thôi.
- Bản năng?
Cat nhăn mặt khi Xeza đụng vào chỗ đau.
- Bản năng – lãnh chúa con nhắc lại – chính vì cậu ấy lai mcr nên mình mới dám dùng bùa chú đó, nếu là người thường thì ko chừng đã chết ngay lúc đó rồi. Thứ này như con dao hai lưỡi vậy.
- Vậy bao lâu Lui sẽ tỉnh lại?
Cat nôn nóng nhìn người bạn thân của mình đang nằm ko ngay ngắn trên gường, sự lo lắng tuy giảm đi một chút nhưng một ý nghĩ táo tợn len lỏi trong đầu khiến cô không yên.
- Có lẽ ko lâu nữa đâu. Cùng lắm là hai ngày nữa.
Xeza nhìn thấy sự lo âu trong mắt Cat. Cậu ta áp bàn tay trái ko bị thương lên má cô một cách âu yếm nhưng Cat giật thót mình khi lòng bàn tay chạm vào má cô đem tới một đoạn ký ức ngắn, cũ về một thế giới hoang sơ đồng thời gò má nhói lên như điện giật. Cat thu người lại tránh.
- Cái gì thế?
- Cái gì? – Xeza ngạc nhiên nhìn bàn tay của mình.
Nhưng trong khoảnh khắc khi cậu ấm định thu tay về giấu đi thì Cat chợt hiểu ra tất cả. Cô chộp lấy tay Xeza và dùng đoạt hồn kiểm tra lại. Ôi trời ơi....bàn tay chứa đầy sức mạnh hắc ám....bàn tay trái của Xeza chính là 'Tay Rồng' bàn tay bị nguyền rủa có khả năng sử dụng phép thuật trực tiếp mà ko cần dùng đũa phép. Xeza giật tay lại, bối rối như vừa bị phát hiện một tội lỗi đáng xấu hổ cần phải che giấu suốt đời, đút nó vào túi quần và đi về phía cửa sổ. Cat đảo mắt. Hừ, phải rồi. Xeza đã nhiều lần chỉ dùng tay ko để khua phép thuật bảo vệ căn phòng khỏi sự nghe lén của Tanias, dùng tay áp lên lưng Cat truyền phép thuật, dùng tay ko lấy những vật dụng xung quanh trong khi mải nói chuyện hoặc ko tiện lấy đũa phép. Cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên, giá như Cat để ý kỹ hơn nữa thì có lẽ cô đã phát hiện ra từ lâu.
- Có phải nhờ nó mà cậu thắng đc Calas ko?
Cat thốt ra câu hỏi mà chính cô cũng ko ngờ. Trong khi đứng xem trận đấu giữa hai kẻ đội trời đạp đất đó Cat đã thoáng lo lắng rằng Xeza sẽ bị khuất phục bởi mắt rồng của Calas vì trong đầu cô không có cách nào để cản nổi phép thuật từ mắt Calas. Xeza khẽ gật đầu.
- Vì thế mà mình mới phải bọc không gian xung quanh lại để ko một ai nhìn thấy. Phép thuật từ mắt Calas trông có vẻ đơn giản nhưng có sức công phá rất khủng khiếp, nó có thể xuyên qua tất cả mọi bùa chú thần thánh bảo vệ, chọc thủng mọi lớp pháp thuật mạnh nhất để đục một lỗ trên người bất cứ kẻ nào. Nếu ko dùng giác quan rồng thì ko thể chống lại giác quan rồng đc.
Xeza đưa bàn tay ra nhìn chằm chằm vào đó.
- Mình chỉ đoán thế thôi, ko ngờ khi chiến đấu với Calas thì đúng như thế thật. Anh ta ....lẽ ra ko có đối thủ.
Ánh mắt sắc như dao của Xeza lia tới Cat đem theo một suy nghĩ khiến cô khiếp đảm. Xeza hình như đang coi Calas là vật cản. Cậu ta quay đi khi thấy Cat đã đọc đc thông điệp ko lời, hài lòng nhìn ra cửa sổ.

Phép thuật nguyên thủyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ