Chương 2: Bắt đầu một cuộc sống mới

3.8K 250 7
                                    

Hạ Hàn, không nên nói là Erastus từ trên mặt đất đứng dậy, đi vào phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt. Nhìn khuôn mặt tuy non nớt nhưng đã lộ ra vài phần tuấn tú. Do ảnh hưởng của dược vật mà mẹ Boss đã tiêm vào, khuôn mặt của Boss thiên hướng giống cha của Boss, mái tóc màu bạch kim rũ xuống, quai hàm góc cạnh nam tính, mũi cao thẳng, mày rậm, nhân trung rõ ràng. Ôi mẹ ơi, cô thế nhưng đối với gương mặt của mình thèm chảy nước miếng, thật quá mất mặt.

Thay đồ xong, Erastus trong lòng run run, bước xuống lầu, theo trí nhớ của nguyên chủ đi về phía phòng ăn.

Trong phòng ăn, một ông lão, tóc hoa râm, trên mặt luôn toát ra vẻ nghiêm nghị, khó gần, nhưng khi thấy Erastus, vẻ nghiêm nghị ấy liền biến mất thay vào đó là vẻ mặt hiền hòa, đầy yêu thương. Ông đưa tay vẫy vẫy giọng nói khàn khàn vang lên: "Erastus lại đây với ông, hôm nay ông có dặn phòng bếp làm món cháu thích."

Nhìn thấy ông ngoại của Boss như vậy, trong lòng của cô tự nhiên cảm thấy chua chua, hốc mắt cũng hơi đỏ lên. Cô là một cô nhi, từ nhỏ cho đến lớn cũng chỉ có một mình, còn Boss tuy cha mẹ đều không thương, nhưng còn có ông ngoại hết mực che chở sủng ái, chỉ tiếc Boss không thấy.

Cô hít sâu một hơi đi về phía bàn ăn, theo trí nhớ, bắt chước tính cách của nguyên chủ, lạnh nhạt gật đầu chào ông ngoại Boss, sau đó ngồi vào bàn ăn. Hai ông cháu cứ như vậy im lặng thưởng thức bữa ăn sáng, tuy không ai nói một lời nào nhưng lại nhìn vô cùng hòa hợp.

Ông ngoại Boss cũng cảm nhận được điều này, nét tươi cười trên khuôn mặt vẫn chưa từng tắt qua cho đến hết bữa sáng.

Ăn xong bữa sáng, Erastus đi dạo một vòng khu vườn của gia tộc Lombard, có rất nhiều loài hoa cũng như cây cảnh mà cô không hề biết tên, đến gần một gốc cây cao to, cô nhẹ nhàng ngồi xuống, nhắm mắt lại dưỡng thần, tận hưởng ánh sáng sớm đầy ấm áp.

Tuy bây giờ, giữa con trai và con gái, cô đương nhiên thích làm con gái hơn, nhưng nếu đột nhiên thay đổi thì sẽ làm người khác nghi ngờ, hơn nữa dược vật trong cơ thể của cô lại chưa được giải. Trong tiểu thuyết tác giả chỉ nói mơ hồ rằng khi Boss 30 tuổi, ông ngoại Boss trong một lần đi du hành tình cờ phát hiện ra thuốc giải, chỉ có nhiêu đó cô biết đường đâu mà lần. Thôi thì chỉ còn cách đợi đến cô 30 tuổi rồi lại tính tiếp, lâu lâu làm một lần con trai cũng rất thú vị.

Bỗng có một giọng nói lạnh lẽo vang lên bên tai cô: "Thiếu gia Erastus, lão gia có chuyện muốn nói với cậu."

Erastus ngẩn đầu nhìn người đang đứng ở trước mặt, à không phải nói là người máy. Thời đại này, kỹ thuật khoa học phát triển đến mức người máy có thể hoàn toàn nhìn giống như người thật. Người máy này tên là Evan, là quản gia của gia tộc Lombard, cũng là người gọi cô dậy sáng nay.

Cô đứng dậy gật đầu ý bảo Evan hãy dẫn đường.

Cô đi theo Evan băng qua một con đường nhỏ đến một căn nhà to lớn ở phía sau khu vườn. Bước vào bên trong căn nhà, cô liền thấy ông ngoại đang cười nói cùng với một người thanh niên trẻ tuổi.

Evan bước lên, biểu hiện ra một tư thế hoàn mỹ của một quản gia, giọng nói lạnh lẽo như băng lại vang lên: "Lão gia, tôi đã mang thiếu gia đến."

Xuyên qua làm Boss Phản DiệnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ