Đôi lời trước khi vào truyện :
Tác giả trong sáng và ngây thơ lắm nhá============================
- Cảm ơn vì bữa ăn
Hai người ăn trong im lặng không ai nói ai câu nào, Karma thì vẫn ngại về chuyện lúc nãy còn Okuda thì vẫn chìm trong những kí ức đau buồn. Tâm trạng không tốt cũng khiến Okuda không muốn ăn, cô cứ dùng đũa khuẩy qua khuẩy lại trong bát cơm
- Tớ nấu dở lắm à ? - Karma lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngột ngạt này
- Eh...không, không phải đâu, Karma-kun nấu rất ngon, rất vừa miệng...
- Ngon thì ăn nhiều vào nếu không là tớ nghĩ cậu đang nói dối đấy - Vừa nói Karma vừa gắp thức ăn vào bát của Okuda. Okuda không nói gì mà chỉ ngoan ngoãn ăn hết chỗ đó. Nhìn Okuda ăn Karma chỉ biết phì cười, đáng yêu thật, ngắm nhìn cô ăn thế này cậu cảm giác như là gia đình vậy, đã lâu rồi mới có một bữa cơm như thế.
Bố mẹ Karma lúc nào cũng bận rộn và hay đi công tác nước ngoài cho nên ngay từ nhỏ Karma đã có thói quen tự lập và sống một mình, nhiều lần họ có đề cập đến chuyện thuê người giúp việc về nhưng đều bị Karma bác bỏ, đầu hàng trước sự cứng đầu của con trai, họ đành chấp nhận để cậu sống một mình, lâu lâu gọi điện về hỏi thăm và gửi tiền tiêu vặt vô tài khoản của cậu
- Karma-kun sống một mình à ? - Giọng nói trong trẻo vang lên phá vỡ bầu không khí yên tĩnh
- À không, tớ sống chung với bố mẹ nhưng họ hay đi công tác...cho nên cũng có thể nói là sống một mình - Cậu bình thản trả lời
- Oh...chắc cậu cô đơn lắm - Có phải vì vậy mà cậu ấy mới hay bày trò trêu chọc mọi người không nhỉ ? Okuda suy nghĩ, một sự đồng cảm dấy lên trong cô, Karma cũng như cô, sống trong ngôi nhà đầy lạnh lẽo và cô đơn
- Cậu đang thương hại tớ đấy à ? Tớ không cô đơn hay cô độc gì hết, tớ quen rồi, cậu không cần thương hại tớ - Giọng Karma có hơi chút bực bội, cậu rất ghét khi ai đó thương hại mình, nó như một sự thừa thãi vậy
- Tớ không có ý đó...tớ xin lỗi - Okuda bối rối, cô không biết mình đã làm cho Karma giận
- Không có gì, tớ no rồi - Nói xong cậu lạnh lùng đứng dậy bỏ đi lên phòng bỏ lại Okuda với tâm trạng tội lỗi, cậu ấy giận thật rồi
Sau khi dọn dẹp xong xuôi, Okuda pha hai ly cafe rồi đem lên lầu với hi vọng sẽ làm cậu hết giận. Đứng trước cửa phòng Karma, cô ngần ngại, một phần vì cả hai tay đều cầm ly cafe, một phần vì cô không biết phải nói như thế nào. Đang đấu tranh tư tưởng thì cửa phòng bật mở khiến cô giật mình lùi lại xém nữa thì cafe đổ ra ngoài. Karma thấy sự xuất hiện của cô thì cũng ngạc nhiên xong cũng bình thường
- Có chuyện gì à ?
- Tớ có pha cafe, nếu cậu không chê... - Đưa ly cafe ra trước mặt Karma, Okuda hồi hộp chờ phản ứng của đối phương
- Được rồi, cảm ơn cậu - Karma nhận lấy ly cafe trên tay cô khiến cô nhẹ lòng đi một phần nào
- Tớ xin lỗi chuyện lúc nãy
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Karma x Okuda ] Bong Bóng Tình Yêu
Cerita PendekMột chút nhẹ nhàng Một tình yêu trong sáng Và một cái kết HE