Chương 6=>Chương 10

465 39 1
                                    

C6.
Gió thổi lớn a, mầm cây hương xuân nho nhỏ bị gió thổi đung đưa

Phong tử nhanh chóng xoay quanh, cởi bộ áo choàng rách rưới che trên mặt của mầm hương xuân, để vài tảng đá ở bốn phía.

Phong tử toàn thân cao thấp chỉ có một bộ y phục. Phong tử hiện tại trần truồng đứng ở trong gió.

Phong tử nghĩ nghĩ, lại đem áo choàng ngắn nâng lên ngồi trên mặt đất, đem mầm hương xuân để ở trong khe hỡ chính giữa chân.

Phong tử quấn trên áo choàng ngắn, cười hì hì đối với mầm hương xuân ở giữa chân nói: Xuân nhi Xuân nhi, chỗ này của ta bị ngươi xem hết trơn a.

Gió thổi càng lớn, kẻ điên run rẩy nói: chính là Xuân nhi, ta muốn bảo vệ ngươi a. Xuân nhi xuân nhi, ngươi nghe thấy không.

*~~*~~*

C7.

Nhà tranh của phong tử bị gió lớn thổi ngã, phong tử hớt hải chạy đi lấy rất nhiều rơm rạ, từng cái từng cái buộc thành một đống cỏ khô.

Vợ Vương Gia đến thăm: phong tử thật đáng thương, ngươi không có cách nào khác giúp ta chà bồn cầu cho em bé a .

Trương đại lão gia tới thăm: phong tử đáng thương, ngươi không có cách nào khác giúp ta hái cây hương xuân nữa a .

Lý Hán tới thăm: phong tử đáng thương, ngươi không có cách nào khác giúp ta đi nấu nước .

Phong tử sờ sờ bụng đói bị đau, nghiêng đầu sang chỗ khác cười hì hì với bọn họ, tiếp từng chút từng chút buộc đống cỏ khô.

Phong tử nói: làm sao có thể đáng thương chứ, các ngươi xem, phòng ở bị ngã, nhưng Xuân nhi vẫn rất tốt nha.

*~~*~~*

C8.
Phong tử dựng nhà tranh xong. Nhà tranh mới so với nhà tranh cũ hơi nhỏ đi một chút.

Phong tử dùng một số lớn rơm rạ dựng một cái lều nhỏ cho mầm hương xuân, lều có bốn cọc gỗ kiên cố .

Phong tử ngồi xổm trước cửa nhà tranh, cười hì hì nói với mầm hương xuân: Xuân nhi Xuân nhi, lúc mưa gió, ngươi tránh ở dưới chỗ này nha.

Phong tử đứng dậy, vuốt ve rơm rạ trên tay. Vỗ vỗ, kẻ điên liền té lăn trên đất .

Hai ngày này kẻ điên không có cách nào làm việc cho người trong thôn, không có gì có thể ăn a.

*~~*~~*

C9.
Phong tử mơ hồ một hồi, đứng lên lảo đảo đến bờ sông nhỏ, uống rất nhiều nước.

Khi trong bụng trống trơn có gì đó rồi, mới có khí lực đi kiếm thức ăn.

Phong tử lấy tay múc ít nước, lại lảo đảo trở về.

Phong tử đem nước tưới trên mầm hương xuân, phong tử cười hì hì nói: Xuân nhi Xuân nhi, không cần phải bị đói nha.

Phong tử nói: Xuân nhi Xuân nhi, đầu của ta thật choáng váng a. Xuân nhi Xuân nhi, ngươi nghe thấy không.

*~~*~~*

C10.
Hai đứa con của vợ Vương gia lớn một chút, không cần người chà bồn cầu nữa .

Cây hương xuân của Trương đại lão gia vào xuân già đi, không hề sinh chồi .

Phong tử mỗi ngày nấu nước giùm Lý Hán, mỗi ngày Lý Hán cho tí rau để ăn.

Người trong thôn đều nói: Phong tử khi làm việc đều hiểu được , kẻ điên không giống người điên.

Người trong thôn còn nói: Phong tử không để ý ai, lại lấy cây hương xuân làm bằng hữu, không phải kẻ điên thì là cái gì.

(Đam Mỹ)Ta Nghe ThấyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ