_ Có chuyện gì lại ồn ào như vậy?
Thanh âm trầm thấp bất ngờ vang lên thành công dọa sợ cả phòng kế hoạch, sắc mặt ai cũng khó coi đặc biệt là Kim Ngưu. Giọng nói này rất quen thuộc, quen đến nỗi ám ảnh trí óc của Song Tử, sau lưng nhất thời cứng ngắc khiến cô di chuyển đã khó nay lại càng khó hơn.
_ Phó...phó tổng...
_ Tôi hỏi có chuyện gì? - Không để trưởng phòng kế hoạch gọi xong, Sư Tử đã lên tiếng cắt ngang.
_ Chuyện này... - Trưởng phòng Ngạn khó khăn không biết nói sao.
_ Xin lỗi, là tại tôi không cẩn thận bị ngã gây ồn ào. Làm phiền đến Phó tổng rồi. - Song Tử không muốn mọi người khó xử đành khập khiễng đứng lên.
Sư Tử quét mắt nhìn Song Tử một cái, đôi mắt màu hổ phách phẳng lặng như mặt hồ ánh lên tia quỷ dị. Song Tử bị nhìn có chút run rẩy, ánh mắt của nam nhân này quá mạnh mẽ làm cô không cách nào thích ứng được. Cả phòng vốn dĩ đã căng thẳng bây giờ lại có thêm Sư Tử ở đây càng khiến nhiệt độ trong phòng như xuống thấp hơn, mồ hôi lạnh của ai cũng túa ra ướt đẫm trán.
_ Có chuyện gì? - Lại một giọng nói nữa vang lên.
_ Thư ký Lăng! - Trưởng phòng Ngạn nhìn thấy Bảo Bình như thấy vị cứu tinh.
_ Phó tổng, xảy ra chuyện gì sao? - Bảo Bình bước đến, mắt nhìn qua Song Tử liền nhíu mày quay sang hỏi Sư Tử.
_ Hỏi bọn họ. - Sư Tử nhún vai không biết rồi quay lưng rời đi.
Đợi Sư Tử khuất hẳn Bảo Bình mới đẩy gọng kính nhẹ giọng nhắc nhở.
_ Trưởng phòng Ngạn, một tiếng nữa tôi cần bản tường trình chính xác việc đã xảy ra. Đề cao tính trung thực.
_ Đ...được. - Trưởng phòng Ngạn lắp bắp nhìn qua Kim Ngưu đang xanh mặt.
_ Triệu Song Tử, theo tôi!
Bảo Bình ra hiệu cho Song Tử rồi quay người đi trước, Song Tử khập khiễng theo sau. Vừa ra khỏi phòng kế hoạch, Bảo Bình nhanh chóng đỡ lấy Song Tử, không nói lời nào đưa cô đến phòng y tế của tập đoàn. Đợi nhân viên y tế băng bó vết thương trên tay Song Tử thật cẩn thận, nắn lại chân cho cô, lúc này Bảo Bình mới thở nhẹ ra một hơi như trút được gánh nặng.
Bảo Bình giúp Song Tử nộp đơn xin nghỉ phép mặc cho cô một hai nói không cần, sau đó còn ép cô lập tức về nhà. Song Tử dở khóc dở cười đành thuận theo Bảo Bình, ai bảo ánh mắt của cậu quá nguy hiểm làm cô không thể không nghe lời.
Ngồi trên xe trở về, Song Tử trầm mặc nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt của Sư Tử lúc nãy vẫn luôn ám ảnh cô. Đây là lần thứ hai Sư Tử xuất hiện ở phòng Kế hoạch, lần đầu tiên là cách đây ba năm hắn đến để khảo sát chất lượng nhân viên từng phòng ban, đó cũng là lần đầu tiên Song Tử gặp hắn. Một lần gặp liền si mê đến ba năm, đúng là một chuyện khó tin. Lần đó cũng bởi vì đôi mắt màu hổ phách sâu thẳm kia khiến Song Tử ngây dại, khiến Song Tử tương tư, khiến Song Tử từ một người vô tư vô lo trở thành người bất chấp thủ đoạn để được gần hắn. Dù vậy, hắn vẫn chẳng biết gì cả.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Song Tử nữ x Sư Tử nam) L.O.V.E
FanficChỉ vì một ánh mắt liền cứ vậy mà si mê... _Lạc Khuynh_