CHƯƠNG 130: LEN LÉN MỚI CÓ TÌNH THÚ (HẠ)

4K 42 0
                                    

Hùng Thần Giai cho rằng duới tình huống như thế Tang Vãn Cách sẽ không dám lớn tiếng la lên, tròng mắt đen len lén liếc qua liền thấy cô cũng không có ý muốn chống cự nhiều, lá gan liền to hơn, ngón út cùng ngón áp út linh xảo gạt mở bốn góc quần lót ra, nắm lấy cái tay nhỏ bé mềm mại trơn mềm nhét vào.
Đôi mắt Tang Vãn Cách so với chuông đồng còn lớn hơn, toàn thân cô run rẩy, bàn tay cứng ngắc phủ lên cái vật kia của Hùng Thần Giai cũng không nhúc nhích được, chỉ cảm thấy nhiệt độ dưới lòng bàn tay nóng bỏng đến mức có thể thiêu trụi cả người cô. Cô thậm chí phát giác trên cái vật thô to kia còn nhô ra gân xanh và mạch máu, nóng rực nẩy lên ở trong tay cô như nhịp tim, còn có bộ lông tươi tốt khẽ đâm vào lòng bàn tay nhỏ bé mềm mại, trước ngực cô là đầu gấu khàn đục thở dốc rên rỉ.
Lần này cô thật sự thấy bối rối.
Thừa dịp cô chưa kịp phản ứng, Hùng Thần Giai nhanh như chớp, bàn tay to khác chẳng biết từ lúc nào đã chui vào trong áo khoác của Tang Vãn Cách, bí mật cởi áo ngực của cô, sau đó lần theo vạt áo rút cái áo ngực màu xanh lá cây ra.
Mắt to chớp chớp, Tang Vãn Cách ngơ ngác nhìn áo lót trên đầu ngón tay Hùng Thần Giai, khuôn mặt nhỏ nhắn từ từ, từ từ nổi lên một tầng mây hồng, sau đó cô giống như là mất đi khả năng nói, càng thêm dùng sức dùng tay che miệng, ngay cả hàm răng cũng cắn thật chặt, chỉ sợ chính mình trong một phút không cẩn thận kêu thành tiếng.
Mặc dù miệng không dám phát ra âm thanh, nhưng mắt vẫn có thể dùng được, vì vậy Tang Vãn Cách rất rất hung hăng trừng Hùng Thần Giai, mong đợi lương tâm hắn trỗi dậy, biết cái gì gọi là xấu hổ, sau đó dừng lại những hành động mắc cỡ này.
Nhưng cái người da mặt dày kia tương đối chiếm ưu thế. Da mặt Hùng Thần Giai làm như đã luyện thành thần công, đối với cái nhìn chằm chằm của Tang Vãn Cách hắn cũng hời hợt, chân mày còn nhướng lên, ngẩng đầu nhìn cô một cái rồi sau đó lại tiếp tục vùi mặt vào ngực của Tang Vãn Cách gặm cắn, bàn tay gấu phía dưới cũng không quên nắm lấy cái tay nhỏ bé mềm mại vuốt ve mình.
Mắt thấy động tác của hắn càng ngày càng quá đáng, càng ngày càng phách lối, Tang Vãn Cách rốt cuộc biết sợ, cô nhìn chung quanh, chột dạ cảm thấy ánh trăng sáng kia đang nhìn bọn họ, miệng cắn chặt lại, nhưng xúc cảm trong lòng bàn tay phía dưới lại làm cho trái tim cô đập loạn, vào lúc tâm loạn như ma không biết là nên phối hợp hay là cự tuyệt hắn, phần lớn da thịt xinh đẹp cũng đã lộ ra ngoài, giờ phút này, cô chỉ còn một cái áo khoác mỏng trên người, áo lót và áo trong cũng bị lột xuống, quần lót nho nhỏ cũng không biết lúc nào bị bạn gấu nào đó trộm đi luôn rồi, không chỉ như thế, hai chân cô còn mở rộng ra tạo thành tư thế mắc cỡ ngồi trên người Hùng Thần Giai, hạ thân mềm mại và bắp đùi cường tráng ma sát chung một chỗ, dường như còn có chút ướt át chảy ra.
Thật may là còn có cái váy dài che chở, không để cho cả thân thể mềm mại của cô toàn bộ bị lộ ra dưới đêm trăng, nhưng mặc dù như thế, cũng đã là cực hạn của Tang Vãn Cách rồi. Cái miệng nhỏ nhắn bĩu bĩu, miệng và quai hàm đều phồng lên, nếu như có thể, Tang Vãn Cách thật muốn chặt cái tên háo sắc trước mặt này thành tám khúc!
"Ừ... Thơm quá rất ngọt..." Hùng Thần Giai mới không kể tính mạng mình có nguy hiểm hay không, dù sao sau đó công chúa nhà hắn nhiều lắm cũng chỉ tức giận một lát thôi, cô chắc chắn sẽ tha thứ cho hắn. Ừ, dù sao đã làm cô tức giận rồi, không ăn thì tuyệt đối là đứa ngốc không biết nắm bắt cơ hội! "Anh thật rất muốn em... Công chúa, cho anh đi... Van em..."
Nút áo bị giải khai, nịt vú cũng sớm bị tháo xuống, trừ cái áo khoác và váy dài, Tang Vãn Cách hoàn toàn trống trơn, nhưng đầu gấu này rất thích lấn lướt làm khó người ta, cô đã ngầm cho phép, thế mà hắn lại dám yêu cầu cô nói đồng ý với hắn nữa!
Thấy Tang Vãn Cách không để ý tới mình, Hùng Thần Giai không khỏi buồn bã thở dài, ấm áp cánh môi ghé vào vú trắng phun khí nóng, lúc nói chuyện còn cố ý như có như không đụng vào đỉnh đỏ tươi cực kỳ nhạy cảm: "Em xem ánh trăng đẹp như vậy... Công chúa, em cho anh có được không, hả? Nếu không anh cũng không biết lúc nào mới có thể kết thúc, nếu cứ như vậy có thể đến sáng sớm ngày mai cũng không xong... Tay của em làm anh rất thích..., nhưng muốn dựa vào nó làm cho anh bắn ra... Đoán chừng còn phải tới mấy giờ, sự nhẫn nại của anh em cũng biết mà." Nói xong, còn giống như lơ đãng lè lưỡi liếm một cái lên nụ hoa kiều diễm, làm cho Tang Vãn Cách không nhịn được thân thể mềm mại run lên.
Cô còn có thể làm sao đây?! Không đồng ý, đầu gấu này chính là cố ý muốn cùng cô thi xem ai chịu đựng lâu hơn!
Thấy người yêu ủy khuất uất ức cúi đầu, chóp mũi nhỏ nhắn cũng hơi ửng hồng, thanh âm thút thít lại vừa yêu kiều vừa đáng thương, giống như mèo con vẫn chưa dứt sữa, làm cho lòng cũng thấy đau, Hùng Thần Giai lại thấy gấp gáp. Hắn buông bàn tay to đang nắm lấy tay cô ra, chỉ thấy Tang Vãn Cách y như vừa nhìn thấy cứu tinh lập tức rút tay mềm trở về.
Không kiềm được hối tiếc, tiếng thở dài từ trong cổ Hùng Thần Giai phát ra, nhưng mà cũng không sao, không có tay nhỏ bé của cô an ủi, thì vẫn còn có tiểu huyệt mềm mại của cô chờ đợi hắn.
Tang Vãn Cách cảm thấy bàn tay quả thật không giống tay của mình nữa rồi, cô vẩy vẩy, lại vẩy vẩy, cảm giác cái vật kia của bạn gấu nào đó như vẫn còn trong tay mình, khuôn mặt nhỏ nhắn nhanh chóng hồng lên, lom lom nhìn bàn tay mình thật lâu, chỉ cảm thấy nhiệt độ trong lòng bàn tay đã hơn cả khuôn mặt, môi hồng cũng không khỏi tự chủ dẩu lên, hoàn toàn không ý thức được bộ dáng mình đỏ bừng má phấn mê người đến cỡ nào.
"Ư..." Hùng Thần Giai không kềm chế được từ cổ họng phát ra một tiếng rên rỉ ẩn nhẫn, bàn tay theo da thịt mịn màng trơn nhẵn trên lưng từ từ di chuyển xuống cái mông trắng đang ngạo nghễ ưỡn lên, một ngón tay lặng lẽ đưa vào khe mông non mềm, tìm ra nơi thần tiên phúc địa kia, từ từ cắm vào, sau đó hắn rõ ràng cảm thấy thân thể mềm mại trong ngực mình cứng đờ, cả người cũng run rẩy vùi mình vào trong ngực hắn, vừa giống như đang trốn chạy lại giống như đang nghênh đón hắn.
Dị vật xâm lấn khó chịu làm Tang Vãn Cách không nhịn được dùng đôi tay níu cổ áo của Hùng Thần Giai, đôi chân trơn mịn trắng nõn từ dưới váy lộ ra, cong vòng ở sau lưng, hai đóa hoa đỏ hồng mềm mại trước ngực trần truồng không ngừng lay động, dưới ánh trăng càng thêm có vẻ như bạch ngọc mê người hơn bình thường.
Hùng Thần Giai dĩ nhiên không chịu nổi hấp dẫn như vậy, một bên hắn ở trong nơi của cô từ từ khai phá, một bên vừa cắn đầu vú nhỏ nhắn đỏ hồng, ngậm trong miệng tỉ mỉ gặm nhấm, gương mặt cương nghị chôn thật sâu giữa khe vú cọ cọ, mùi thơm nhè nhẹ tỏa ra càng làm hắn thêm mất hồn.
Đầu ngón tay thô ráp ở trong cơ thể cô làm loạn, Tang Vãn Cách vừa khó chịu vừa thoải mái, cái eo thon mỏng manh không nhịn được cũng di chuyển lên xuống, muốn tách khỏi, rồi lại không nhịn được nghênh hợp, dũng đạo nhỏ hẹp xoắn choặt ngón tay đang xâm lấn, theo mỗi một cái rút ra của Hùng Thần Giai lại càng mang ra thêm nhiều chất lỏng róc rách chảy xuống, ái dịch giàn giụa.
Miệng cắn lấy đầu vú non mềm, Hùng Thần Giai có cảm giác đáy quần mình sắp bị rách rồi, nghĩ kĩ lại hắn đã gần một tuần lễ không chạm đến cô, bảy năm không có Tang Vãn Cách bên cạnh, hắn không thấy nổi lên dục vọng cần giải quyết, nhưng đến lúc cô ở trong lòng mình rồi, hắn mới biết, hắn không phải không có dục vọng, mà là dục vọng của hắn chỉ bộc phát với người mà hắn muốn. Tựa như hiện tại, chỉ cần hắn biết công chúa hắn yêu đang ở trong lòng, hắn liền không kiếm chế được mà cứng rắn lên.

TÙ YÊU - Lệ Ưu ĐàmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ