Chương 101: Ly khai
Dịch: Darth Athox
Biên tập: monsoon
Cách đó không xa, một tiếng hét dài vang lên, ngân nga rất lâu, quầng sáng toát ra từ khe năng lượng như bầy cá sợ hãi, bay loạn khắp nơi, khe năng lượng cũng trở nên hỗn loạn.
Tỉnh Hào đột nhiên đứng bật dậy, ánh mắt nhìn về phía tiếng hét dài đó, trong mắt đầy vẻ khiếp ợ và cảm khái.
Thiếu niên, mồ thật sự không lừa ngươi...
Tỉnh Hào trong lòng ngổn ngang trăm vạn nẻo, hắn tận mắt nhìn thấy Đường Thiên từng bước một trở nên cường đại. Không ai hiểu rõ hơn hắn những mồ hôi, gian nan khổ cực mà Đường Thiên đã đánh đổi. Bản thân Tỉnh Hào cũng là một người thiên hướng khổ tu, bằng không đã chẳng đơn thương độc mã bước tới ngoại doanh Đại Lăng điều kiện thiếu thốn gian khổ này, trước nay, khổ tu như vậy cũng là điểm hắn tự hào nhất, mãi cho tới lúc gặp Đường Thiên.
Thiếu niên này dường như luôn luôn không biết tới mệt mỏi, luôn luôn không than khổ, luôn luôn không ngại đổ mồ hồi, luôn luôn cắn răng cố chấp...
Trước mặt Đường Thiên, lần đầu tiên Tỉnh Hào cảm thấy xấu hổ.
Những lời Đường Thiên nói với cô gái áo đen chính là tiếng lòng của hắn, chính là chuẩn mực của hắn, từ xưa tới nay, hắn vẫn như vậy!
Cấp năm rồi!
Đường Thiên đột phá cấp năm rồi.
Theo chấn động từ tiếng hét đó, Tỉnh Hào không tốn chút sức lực nào nhận ra chấn động thuộc về cấp năm.
Võ giả cấp năm trong võ hội Quang Minh vẫn chỉ thuộc về hàng ngũ cơ bản, với tuổi của Đường Thiên, cho dù có đạt tới cấp năm vẫn không sánh được với những thiếu niên thiên tài trong hội. Nhưng Tỉnh Hào lại có cảm giác mãnh liệt, thành tựu của Đường Thiên trong tương lai chắc chắn sẽ cao hơn những thiên tài trác tuyệt đó.
Lý trí nói với Tỉnh Hào, suy nghĩ của hắn là vôc ùng hoang đường. Những thiếu niên thiên tài trong hội có được những tài nguyên mà người ngoài không cách nào tưởng tượng nổi, đá ngôi sao số lượng kinh người, hồn hạch, bí bảo, lại có dánh ư chỉ điểm, mỗi người bọn họ đều có hậu thuẫn cường đại. So sánh với họ, Đường Thiên chỉ là một kẻ nghèo xác nghèo xơ!
Nhưng suy nghĩ này vẫn vô cùng mãnh liệt.
“Ha ha! Cấp năm! Rốt cuộc ta cũng đột phá cấp năm rồi!”
“Ha ha ha! Quả nhiên là thiếu niên vĩ đại như thần!”
๑๑۩۞۩๑๑
Tiếng hoan hô nhảy nhót của Đường Thiên vang vọng từ xa lại, khóe miệng Tỉnh Hào nhoẻn một nụ cười hiểu ý, nếu tên này không ẩm ẩm ương ương như vậy có lẽ cũng là một thiên tài!
Đây là một thiếu niên mà ngươi chỉ cần đứng bên cạnh hắn cũng sẽ bị ánh sáng và hơi nóng tỏa ra từ hắn làm cho gai mắt!
๑๑۩۞۩๑๑
Ngày thứ ba sau khi đột phá cấp năm.
Cuối cùng cũng phải rời khỏi lòng đất u ám đó, rời khỏi khe năng lượng như cõi mộng kia, trong lòng Đường Thiên vẫn còn chút gì đó không nỡ, nhưng gã cũng nhanh chóng bỏ những ưu tư đó lại sau đầu.