chương 68

836 24 1
                                    


  Khi tôi và Kai trở về nhà trong bộ dạng ướt át đến thê thảm, tất cả mọi người đều vội vã chạy ra đón, khuôn mặt ai cũng ánh lên sự lo lắng, mệt mỏi. 

- Mẹ, Takumi, cụ Natsu...xin lỗi tất cả mọi người...

 Tôi rưng rưng nói rồi ôm chầm lấy ba người, òa khóc nức nở, những tiếng nấc nghẹn ngào bật ra từ cuống họng, nước mắt tuôn trào nơi khóe mi, nóng hổi. 

Chúng tôi khóc như chưa bao giờ được, khóc cho mọi nỗi đau đã phải hứng chịu, và khóc để kết thúc nỗi đau ấy, để tìm ra một con đường, một tương lai mới, sáng sủa hơn, tươi đẹp hơn. Rồi nỗi đau này sẽ đi qua nhanh thôi, bình yên và hạnh phúc sẽ đến với chúng tôi. Chắc chắn rồi, tôi tin là vậy...

 --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ----

 Ánh nắng ban mai của buổi sớm lọt qua tấm rèm che, phủ lên mặt khiến tôi giật mình thức giấc. 

Sau bao ngày mệt mỏi với những cơn ác mộng hành hạ, cuối cùng tôi cũng có được một giấc ngủ yên bình, ko mộng mị, ko nước mắt, mệt mỏi. Kéo tấm chăn mỏng ra khỏi người, tôi vươn vai đứng dậy và đi ra ngoài, cố gắng bước thật nhẹ để ko làm ai thức giấc. 

- Đã đến lúc kết thúc cuộc sống cũ của mình rồi.

 Tôi thì thầm với chính mình rồi cầm cây kéo đẩy cửa bước ra ngoài. Gió mang hương bưởi thổi đến, nồng nàn quấn lấy người tôi, vờn tóc tôi một cách thích thú. Tôi khẽ mỉm cười, để mặc cho những cơn gió nô đùa với mái tóc dài mượt của mình. 

Có lẽ đây sẽ là lần cuối cùng, lần cuối cùng trước khi tôi để cho những lọn tóc kia bay mãi theo cơn gió. Có người đã nói, khi một người con gái quyết định cắt mái tóc tâm huyết của mình, nghĩa là cô gái đó muốn từ bỏ con người cũ muốn bắt đầu với một cuộc sống mới, một con người mới. Có lẽ tôi cũng như vậy. " 


- Ba ơi, con cắt tóc nhé! 

- Sao vậy? Mái tóc của con rất đẹp mà. 

- Nhưng nó vướng víu và rất khó chịu. Hơn nữa mẹ nói trẻ con ko nên để tóc dài, luộm thuộm lắm.

 - Tóc đẹp con đừng cắt, nếu vướng ba sẽ mua tặng con một chiếc cặp tóc thật đẹp nhé!

 - Thật hả ba? - Dĩ nhiên rồi, ta đi nào... ....


 - Anh Tooya có mẫu người mình thích ko?

 - Dĩ nhiên rồi. 


- Vậy anh thích một cô bé như thế nào?

 - Ừm...một cô bé có mái tóc dài, đen mượt, có đôi mắt màu xanh như nước biển dịu êm và nụ cười thì ấm áp như ánh dương. Cô bé đó giống như...Yume vậy

. - Giống em? 


- Ừ giống em. ...." Nhắm mắt, để cho những giọt lệ nóng hổi tràn ra khỏi khóe mi, tôi đưa tay lên nhẹ nhàng vuốt ve những lọn tóc mượt mà đang vờn nhẹ bên má. Bao nhiêu sợi tóc là bấy nhiêu sợi nhớ sợi thương, bấy nhiêu kỉ niệm đẹp đẽ trong quá khứ. Đã đến lúc để gió cuốn trôi đi tất cả, để cho quá khứ ấy chìm vào hư vô. 

Trường Học Vampire (Full)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ