Chương 19 Đi xem phim ma, thiếu gia run rẫy

817 90 5
                                    


- " Đi chơi? Ngay bây giờ? Với cậu á?" Tôi nghi ngờ ngẩng đầu, bĩu môi nhìn kẻ bên cạnh, hỏi lại bằng cái giọng không-thể-tin-được.

Vương Tuấn Khải "ừ" một tiếng nhẹ tênh, sau đó nhìn tôi bổ sung:

- " Đây cũng là nghĩa vụ của cậu."

Thừa lời, sao cậu không nói phứt là nghĩa vụ của con nợ đối với chủ nợ cho rồi đi? >_<

Tôi không cho phép hắn biến mình thành trò hề thêm lần nào nữa, di di chân xuống đất và tuyên bố với bàn chân của mình:

- " Không."

- " Vậy thì rất đơn giản, đưa tiền đây."

Thế là tôi câm nín. =.=

Chế độ tư sản các người lúc nào cũng chỉ biết có tiền, tiền, tiền!

- " Đồng ý không?" Vương Tuấn Khải không có vẻ gì là sốt ruột, rất thong thả hỏi.

Tôi suy nghĩ một lúc, rồi trong đầu đột nhiên loé lên một suy nghĩ cực kì thú vị.

- " Đồng ý, để tôi gọi Thiên Tỉ đi cùng cho vui." Tôi hồ hởi nói, sau đó móc điện thoại ra, chuẩn bị gọi cho Thiên Tỉ. 

Thế là, không để hắn kịp ừ hử gì, tôi đã bấm nút "gọi".

Tiếng "tút" thứ ba chưa kịp vang lên, Thiên Tỉ đã bắt máy.

- " Vương Nguyên, gọi tôi có chuyện gì vậy? Có phải cậu đổi ý rồi không?" Giọng cậu ta hết sức gạ gẫm.

- " Đúng thế, tôi đổi ý rồi. Bây giờ tôi đang đứng trước cổng trường, cạnh cái tượng con heo..."

- "...con sư tử đá." Vương Tuấn Khải thở dài sửa lại.

- "Ờ đúng, tôi đang chờ cạnh cái tượng con sư tử đá ý, nếu được chiều nay đi chơi với tôi nhé?" Tôi cố sức điều chỉnh cho cái giọng oang oang của mình trở nên ngọt như đường phèn.

Đầu dây bên kia lập tức sảng khoái "OK" một tiếng, sau đó hí hửng dập máy.

Tiếng Vương Tuấn Khải chậm rãi bay đến:

- " Vương Nguyên, có phải cậu lại đang giở trò không?"

Tôi cười hì hì, sau đó vui vẻ gật gật.

- " Thiên Tỉ có biết là, tôi cũng đi chung không?"

Tôi chớp chớp mắt, nhẹ nhàng nhả ra bốn chữ:

- " Đương nhiên là không."

Vương Tuấn Khải: "......."

4 phút 28 giây sau, Thiên Tỉ có mặt.

Có vẻ như là cậu ta đã chạy đến đây, căn cứ theo bộ đồng phục học sinh xộc xệch và những giọt mồ hôi to tưởng trên mặt, rõ ràng là Thiên Tỉ hết sức háo hức với ờ, với cuộc đi chơi này.

Lúc này, cậu ta vẫn chưa thể ổn định nhịp thở của mình, thế nhưng lại có sức lực dồi dào mà gào lên một câu:

- " VƯƠNG TUẤN KHẢI, CẬU LÀM CÁI KHỈ GÌ Ở ĐÂY??"

- " Đi chơi, cậu ấy là người yêu tôi." Kẻ đối diện điềm tĩnh trả lời.

- " Người yêu cái con khỉ mốc!!!!!" Thiên Tỉ độp lại.

[Chuyển ver-Kaiyuan] Vương Nguyên, cậu nhầm giường rồi!!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ