Ran ngồi trên phòng, đôi mắt đau thương nhìn ra cửa sổ. Có phải cô đã quá ích kỉ khi đối xử như vậy với anh? Cô rất hối hận nhưng tất cả đều đã muộn. Không biết Shin đang làm gì? Anh có nhớ cô như cô đang nhớ đến anh không?
Shin ngồi trong phòng. Anh đang rất mệt mỏi. Đôi mắt xanh khép lại, từ từ chìm vào giấc ngủ. Trong mơ, anh mơ thấy một cô bé đáng yêu đang cười tươi để lộ đôi má lúm xinh xinh. Cô bé đó... là Ran! Tất cả những kỉ niệm ngày xưa như thước phim tua thật chậm, khơi gợi nỗi đau trong tim anh. Những kí ức đó.. phai dần rồi biến mất hẳn!
- Đây là....
Đôi mắt khẽ nhíu lại nhìn xung quanh. Không khí nồng nặc mùi thuốc, cả không gian được bao phủ bởi màu trắng tinh lạnh lẽo. Shin cố gắng chống đỡ thân thể đang mềm yếu, tựa vào thành giường, đôi mắt u buồn nhìn ra cửa sổ.
Bây giờ đang là đầu xuân nhưng tiết trời vẫn còn rất lạnh. Cơn mưa lạnh lẽo, phủ kín cả một bầu trời. Đông đi, xuân sẽ đến.. vậy sau cơn mưa, trời lại sáng?
Ran bước vào, trên khuôn mặt cô là biểu tình vô cùng phức tạp. Vui mừng có, đau thương có, nhớ nhung có. Ran bước đến, cười nhẹ, cô dịu dàng nói:
- Anh đã tỉnh.
Shin ngạc nhiên khi nghe thấy giọng nói quen thuộc, là cô gái mà anh hằng nhớ nhung suốt thời gian qua, có phải anh đang mở không? Cười nhạt, Shin chưa kịp đưa tay định véo mình một cái, Ran đã ngăn anh lại. Cô lớn giọng trách móc:
- Anh đang làm gì thế hả? Có biết anh bị sốt rất cao không? Anh sốt đến ngốc rồi à?
Shin ngạc nhiên quay sang, anh vui mừng nói:
- Là em!
- Phải, là em. Em không....
Ran chưa kịp nói xong, Shin đã ngắt lời cô.
- Anh sẽ đi.
Đáp lại vẫn là sự tĩnh lặng. Shin đứng dậy, đôi mắt bi thương nhìn Ran.
- Anh sẽ đi sang Mỹ. Trong vòng năm năm anh sẽ tiếp quản công ty của bố và sẽ cố gắng... quên em. Anh không muốn em chịu tổn thương, chúc em hạnh phúc. Sẽ có người thay anh yêu em. Suốt những năm qua, anh không thể làm em yêu anh. Nhưng trong tương lai sẽ có người mà em dùng cả trái tim để yêu thương...Lúc đó, hãy trân trọng và phải hạnh phúc nhé?
Shin đau đớn nói ra từng chữ một. Anh chẳng còn hi vọng về một thứ tình yêu mãi mãi không bao giờ xảy ra đối với anh. Shin quay đi, tất cả trong lòng anh đã vỡ vụn.
Nhưng.. một vòng tay ôm lấy anh. Anh sững sờ đứng đó. Khuôn mặt Ran áp vào lưng anh. Những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài, thấm ướt cả lưng áo, đi từ từ vào trái tim anh...
- Đừng đi...
Anh ôm lấy cô gái bé nhỏ đằng sau, ngạc nhiên nói.
- Anh...
Ran nức nở nói.
- Xin anh đừng đi, xin đừng bỏ em lại một mình...
Shin quay lại nhìn Ran, đôi mắt đầy ưu thương. Ran ôm anh rất chặt, làm Shin vô cùng vất vả khi hô hấp. Shin gỡ tay cô ra, hành động này làm Ran hiểu lầm. Cô buông tay tay ra, lùi dần về phía sau, nghẹn ngào nói.
BẠN ĐANG ĐỌC
Chocolate ngọt ngào [ShinRan]
RomanceĐã 5 tháng kể từ ngày Ran bước vào lớp 10. Cô còn nhớ như in lần đầu cô nhìn thấy anh. Cô yêu anh từ cái nhìn đầu tiên nhưng.. anh không yêu cô. Anh luôn nhớ đến tiểu công chúa năm xưa của anh... Ran quyết định tỏ tình vào ngày valentine nhưng cô đã...