Chương Mười Lăm + Chường Mười Sáu

18 0 0
                                    

Chương Mười Lăm

BÍ QUYẾT CỦA SỰ CHỮA BỆNH

I

       Bí quyết chữa bệnh hữu hiệu bằng khoa Nhân Điện đã được tiết lộ cho tôi do một kinh nghiệm mà tôi đã trải qua tại một làng nhỏ ở miền Nam Tích Lan.

        Một người bịnh bán thân bất toại, hay tê liệt hết nửa thân mình, được đưa đến cho tôi chữa. Tôi bắt đầu truyền điện trên cánh tay y dọc theo các đường gân và bắp thịt, và thỉnh thoảng thổi vài cái lên trên. Trong không đầy nửa tiếng đồng hồ, tôi đã làm cho cánh tay y co giãn được như thường đến mức y có thể vung tay vòng quanh đầu, mở và xếp các ngón tay tự nhiên, cầm bút, chí đến lượm kim gút, và làm mọi động tác tùy ý muốn.

        Kế đó, vì tôi đã chữa liên tiếp nhiều trường hợp tương tự suốt nhiều giờ và đã cảm thấy mệt mỏi, tôi mới yêu cầu Ủy Ban Tổ Chức hãy bảo y ngồi đợi, để cho tôi nghỉ ngơi giây lát.

        Trong khi tôi ngồi nghỉ và ngậm ống điếu hút thuốc, nhân viên Ủy Ban nói cho tôi biết rằng bịnh nhân ấy rất khá giả, Y đã tốn tiền bác sĩ, thuốc men hết một ngàn năm trăm Ru-pi mà bịnh vẫn không thuyên giảm. Y lại là một người rất hà tiện và ai cũng biết rõ tính keo kiệt, bủn xỉn của y.

        Ái chà! Trong tất cả những thói hư tật xấu ghê tởm nhất đối với nhà Huyền Học, thì tánh tham tiền là một: đó là một sự đam mê ti tiện và bỉ ổi nhất. Trong lòng tôi tự nhiên mất hết thiện cảm đối với người ấy. Theo lời đề nghị của tôi, Ủy Ban mới hỏi y định quyên góp bao nhiêu tiền vào quỹ phước thiện Phật Giáo. Y nói rằng y rất nghèo và đã tốn nhiều tiền cho các bác sĩ, nhưng y cũng đóng góp một Ru-pi! Thế là hết chỗ nói!

        Sau một lúc nghỉ ngơi, tôi lại tiếp tục chữa cái chân bại xuội của y và chỉ độ nửa giờ sau, cái chân y đã cử động và đi đứng được như thường. Y bước chân ra về một cách tỉnh táo lành mạnh như mọi người. Người thư ký của tôi cũng đã bảo y viết một chứng thư về sự chữa khỏi bịnh cho y và tôi còn giữ bức văn kiện ấy như một kỷ niệm trong chuyến đi hành đạo ở Tích Lan.

        Ủy Ban Tổ Chức công việc hoằng hóa Phật Pháp của tôi đã sắp đặt một loạt những chuyến đi thuyết pháp ở các vùng, mỗi lần kéo dài độ hai tuần lễ, rồi trở về Galle là địa điểm trung ương.

        Khi chuyến đi này kết thúc, một hôm tôi hỏi thăm về tình trạng sức khỏe của vài bịnh nhân mà tôi chú trọng nhất vì tính cách đặc biệt của chứng bịnh họ, trong số đó có trường hợp của bịnh nhân hà tiện bủn xỉn kể trên. Tôi rất ngạc nhiên mà nghe họ trả lời rằng cánh tay y đã hoàn toàn lành mạnh, nhưng còn cái chân thì không khỏi hẳn, mà đã trở lại tình trạng liệt bại như cũ.

        Tuy tôi không thấy có trường hợp nào tương tự trong các sách vở dạy về khoa Nhân Điện, nhưng cái lý do đã nổi bật ngay tức khắc: đó là bởi vì tôi đã mất thiện cảm đối với người kia sau khi nghe nói về thói bủn xỉn, hà tiện của y. Bởi vậy, nguồn sinh lực của tôi không rung động dọc theo Thần Kinh Hệ của y như trong trường hợp chữa cánh tay, và kết quả là chỉ có một sự kích thích lành mạnh tạm thời, rồi lại trở về tình trạng liệt bại như cũ.

NHỮNG GIAI THOẠI HUYỀN BÍ TRONG LỊCH SỬ HỘI THÔNG THIÊN  HỌC THẾ GIỚINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ