Đoản văn số 4

2.4K 149 12
                                    

KTX NCT, 8 pm

Không khí im lặng bao trùm căn phòng vốn luôn rộn vang tiếng cười nói vào giờ này. Mọi ngày sẽ là lúc ồn ào làm bài tập của mấy đứa em, cảnh tranh giành đồ ăn hoặc là rượt nhau tung tóe. Nhưng không, hôm nay các thành viên tập trung quanh chiếc bàn ăn cơm nho nhỏ, nét mặt đều căng thẳng như đợi chờ một điều gì đó. DoYoung lên tiếng

- Chúng ta cứ đợi như vậy sao? Mình lo quá, hay báo cho ba mẹ em ấy tìm giúp một tay.

- Không được, họ sẽ cuống lên mất. Với lại, chúng ta đã hứa sẽ chăm sóc tốt cho em ấy. Hai bác sẽ giận chúng ta lắm đó. TaeYong , Ten với Yuta đang chạy ra ngoài tìm rồi. - Taeil lên tiếng trấn an - JaeHyunie ngoan lắm, chắc em ấy đi đâu mà quên chưa báo thôi.

---

4 tiếng trước đó

JaeHyun tan trường đang vui vẻ đứng ở cổng trường chờ TaeYong hyung đến đón cậu cùng đi ăn. Anh đã dặn cậu như thế sáng nay trước khi cậu ra khỏi nhà đến trường. JaeHyun siêu siêu khoái chí luôn, vì á anh Yong dẫn đi ăn thích lắm nhé, nào là anh biết Mon thích món gì nè, anh biết gọi món như thế nào để Mon ăn ngon miệng nhất và dinh dưỡng nhất. Nhưng mà quan trọng là cậu cực kỳ vui vì cuối cùng anh TaeYong đã nhớ tới cậu cũng là em nhỏ của nhóm. Dạo này á nha, ảnh toàn chăm nom WinWinie không à, hổng có lo cho cậu như lúc trước khi WinWin vào công ty nữa. Cậu buồn lắm chớ bộ mà mình là sân nhà, vừa rành tiếng Hàn, cũng lanh lợi nữa, hông có được ganh tị đâu, nên im lặng tự buồn chút chíu thôi. Mà không biết sao nhiều cái chút chíu gộp lại nó buồn nhiều lắm á. Mãi hôm nay mới được cái hẹn đi ăn uống tâm sự như lúc trước. JaeHyun cố tình đứng chờ ở một chỗ khá là thoáng, dễ thấy nhất luôn cơ.

...

Về phần TaeYong, dạo này anh thấy JaeHyunnie nhà mình có nhiều lúc buồn buồn không tập trung được nên muốn dẫn bé đi ăn để hỏi han xem sao. Thời gian này anh khá bận với nhiều thứ nên không quan tâm cậu được nhiều, lại còn phải chăm sóc Winwin ngơ ngác mới đến Hàn, nói còn chưa xong, hiểu cũng chưa rõ. Mong là MonMon hiểu được mọi thứ, rằng vì anh rất tin tưởng vào sự lanh lợi và giỏi dang của em nên anh mới tạm không trông nom em như trước kia. Đang định ra khỏi KTX tản bộ đến đón bé cưng thì điện thoại vang lên, là Winwin

- Anh nghe đây Winwinnie.

- Hyung ơi... em .. em .. đi lạc rồi. Em không biết làm sao nữa. Hyung...

- Được rồi Winwiniw mô tả cho anh chỗ em đứng gần đấy có gì nổi bật không, anh đến đón em ngay..

- Dạ ... abc...

- Được rồi, Winwin ngoan đừng sợ nhé, em đứng đấy anh đến đón em ngay được không nào.

- Vâng, hyung nhanh đến ạ, em sợ quá. - Winwin rụt rè nói.

- Ok, anh cúp đây.

TaeYong nhanh chóng chuyển hướng chạy đi tìm Winwin. Seoul nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng chả nhỏ, chắc thằng bé sợ lắm, mình phải mau tới mới được. Căng thẳng bao trùm làm cho anh quên luôn cái hẹn với bé Mon cưng của mình.

...

SOPA, 5 pm

'Một tiếng rồi sao anh ấy còn chưa tới. Có sao không nhỉ' TaeYong vốn hứa thì rất đúng giờ, điều này làm JaeHyun rất lo lắng, cậu gọi cho anh

[TaeJae][NCT Fanfic] Series Đoản văn - CielNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ