Chương 6

34 1 1
                                    


Chuyện Đã Qua Không Nên Quay Đầu Lại

Sau đó, ta rất cố gắng ngày ngày ở trong phòng tham khảo học hỏi các tiên thuật đạo pháp, lúc nhàn rỗi thì đọc thêm các điển tịch mà thần tiên đời trước để lại. Đại sư huynh rất thảnh thơi.

Học được phép thuật nào ta lại đến biểu diễn trước động của Mặc Uyên một lần. Người tuy rằng không biết nhưng ta lại cầu được yên lòng.

Một ngày nọ, khi ta đang ngồi dưới rừng đào phía sau núi để tọa thiền. Đại sư huynh sai một con hạc tiên tới thông báo, ta mau mau về tiền sảnh, có khách tới thăm.

Ta ngắt lấy một cành hoa đào. Cành hoa đào trong phòng Mặc Uyên đã có mấy dấu hoa tàn. Tuy gần đây người bế quan tu luyện, chưa từng ở trong phòng nhưng ta vẫn chăm chút cho nó, khi nào người xuất quan ở phòng đó cũng sẽ cảm thấy thoải mái dễ chịu.

Ta cầm cành hoa đào đi đến tiền sảnh.

Đi ngang qua đình trung, hai vị sư huynh Thập Tam, Thập Tứ đang ngồi dưới gốc táo đang cá cược xem vị khách kia là nam hay là nữ. Ta đoán là tứ ca Bạch Chân đến thăm hỏi, cho nên móc một viên dạ minh châu ra, cũng rụt rè tham gia đánh cược. Bước vào tiền sảnh lại chẳng ngờ, vị khách mà đại sư huynh nói đến lại chính là Ly Kính – nhị hoàng tử của Quỷ tộc đã lâu không gặp.

Lúc ấy, hắn nghiêm trang ngồi ngay trên chiếc ghế thái sư bằng gỗ lê, lim dim mắt uống trà. Nhìn thấy ta bước vào hắn thoáng ngây người.

Lấy máu Mặc Uyên để rửa cung Đại Tử Minh, ta suy diễn rất có logic, lần này Ly Kính đến đây chẳng phải hỏi tội lần trước sao? Hắn ta lại bước nhanh hai bước, rất nhiệt tình thân thiết ôm lấy hai tay ta: "A Âm, ta hiểu rồi, lần này ta sẽ cùng đệ ở cùng bay chung, gắn bó bên nhau".

Cành hoa đào gãy "rắc" một tiếng rơi xuống đất.

Thập Tam sư huynh đứng ngoài cửa hét lên: "Trả tiền, trả tiền, là con gái đó".

Ta rất hoang mang, ngẫm nghĩ hồi lâu, mới mở vạt áo cho hắn nhìn: "Đệ là đàn ông, huynh và các phu nhân ở tẩm điện của huynh ân ân ái ái, đâu phải là một kẻ đoạn tụ".

Thực ra ta không phải là đàn ông, trái tim hồ ly to bằng bàn tay dưới lớp da thịt kia đâu có thô lỗ như bọn đàn ông, mà vẫn dịu dàng tinh tế như những cô gái bình thường. Nhưng vì ban đầu mẹ ta muốn đánh lừa Mặc Uyên, nên ta không tránh khỏi phải giữ hình dáng đàn ông này cho đến khi học thành tài, có thể thuận lợi ra khỏi sư môn.

Ly Kính nhìn chằm chằm vào bộ ngực bằng phẳng của ta, quẹt máu mũi nói: "Từ ngày huynh rời khỏi phòng của đệ, huynh đã suy nghĩ rất nhiều. Vì sợ rằng mình đúng là có tư tưởng kỳ quái như lời đệ nói, cho nên cả ngày quyến luyến hoa liễu, những mong, những mong sẽ dùng đàn bà để mê hoặc chính mình. Lúc đầu, lúc đầu cũng có chút hiệu quả, nhưng chẳng ngờ từ sau khi đệ ra đi, ta ngày nhớ đêm mong. A Âm", hắn chẳng màng tới xung quanh mà tiến tới ôm chặt ta, chậm rãi nói: "Vì đệ, dù làm đoạn tụ một lần cũng đâu có gì đáng ngại?".

Tam Sinh Tam Thế, Thập Lý Đào HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ