[YugBam] CHÀNG TRAI NHÀ BÊN

334 30 1
                                    

Author: BG
Pairing: Yugbam (Yugyeom & BamBam)
Category: HE
Discamery: Ngoài đời họ không thuộc về tôi nhưng trong đây họ thuộc về tôi.

Có một người rất là lạ, tôi ngày nào cũng thấy cậu ta ra ban công trước nhà và nằm đó, tôi không biết cậu ta có ngủ hay không nhưng cứ mỗi khi tôi với người qua hỏi thì cậu ta chẳng trả lời, thậm chí có lúc tôi nghĩ đó phải chăng chỉ là một bức tượng được điêu khắc trong thật giống hệ như người? Ừm, nếu không phải tôi đã từng thấy cậu ta đi lông bông ở hành lang trường học thì tôi sẽ thật sự nghĩ như thế cho đến chết mất. Nhưng mà cậu ta không chỉ suốt ngày leo lên ban công nhà mà nằm ngủ đâu, tôi còn thấy cậu ta hay leo lên sân thượng trường học để ngủ nữa cơ. Cậu ta đêm khuya làm gì mà không ngủ?

"Này, cậu gì ơi! Trời sắp mưa rồi." Tôi đứng bên ban công nhà mình nói vọng qua phía người đang nằm dài trên ghế ngoài ban công nhà bên cạnh để ngủ kia, kì lạ sao không vào phòng mà ngù đi chứ, hơn nữa trời âm u sắp mưa tới nơi cậu ta mà cứ nằm đó thì sẽ bị nước mưa tạt vào rồi cảm lạnh cho coi.

Quái lạ, tôi sao lại quan tâm đến chuyện cậu ta có bị cảm lạnh hay không làm gì chứ?

Cậu ta vẫn nằm im không nhúc nhích, thậm chí còn chẳng có dấu hiệu gì là đã nghe.

Hay là...cậu ta tắt thở rồi? Tôi hay xem phim trên TV, có những người đắc tội với ai đó liền bị người ta hãm hại bằng cách nào không hay rồi đến khi về đến nhà, ngủ một giấc sáng hôm sau mới được phát hiện là đã chết rồi. Không phải chứ?

"Này, này cậu gì ơi! Cậu có nghe thấy tôi nói không?"

Vẫn im lặng.

Tôi lo lắng trèo lên lan can chắn giữa nhà mình và nhà cậu ta, vươn người về phía cậu ta gọi lớn "Này!"

Vẫn im lặng.

Tôi lại vắt chân trèo hẳn qua bên nhà cậu ta, rón rén đi lại gần chỗ cậu ta nằm. Trong đầu không ngừng tưởng tượng đủ chuyện, lỡ như cậu ta tắt thở rồi thì tôi nên làm gì? Chạy về nhà xem như không có chuyện gì hay nên chạy xuống nhà cậu ta báo cho gia đình cậu ta biết? Lỡ họ nghĩ tôi là hung thủ truy sát cậu ta thì làm thế nào? Tôi không có chứng cứ ngoại phạm cũng không có ai làm chứng cho tôi cả TT. Tôi tự trách cái tính nhiều chuyện của mình, cứ mặc kệ cậu ta đi thì có sao đâu, nếu cậu ta cảm thấy được nước mưa tạt vào thì sẽ tự động dậy thôi mà.

"Cậu ơi, cậu gì ơi!" Tôi đứng bên cạnh, cúi thấp người gọi cậu ta.

Vẫn không động đậy.

Tôi mếu máo, không lẽ tắt thở thật rồi? Vẫn còn đang đấu tranh tâm lý xem có nên co giò chạy không hay nên đưa ray kiểm tra xem cậu ta còn thở không thì bất thình lình tay tôi bị vật gì đó túm chặt lấy. Với tính cách nhát gan sợ ma như tôi, trong một khắc liền hét lên ầm cả trời với tiếng hét chói tai của mình. Trong lòng không ngừng kêu gào "mẹ ơi, ba ơi cứu Bamie với".

"Có im ngay không?" Một giọng nói trầm thấp lạnh lẽo cắt ngang tiếng hét của tôi.

Tôi nhắm tịt mắt, miệng nói năng lộ xộn "Tôi...tôi sai rồi, ông ẹ đừng bắt tôi đi. Huhu...mẹ ơi..."

[Wri-fic][One-shot] GOT7's All CoupleNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ