(01)
"A, mau nhìn mau nhìn!" Y Toa Bối hưng phấn kêu lên, kéo cánh tay Ban Thần Khanh đung đưa không ngừng.
Ban Thần Khanh, đang lái xe, vội vàng vẫy tay Y Toa Bối ra, giữa chặt tay lái, vẻ mặt không tốt nhìn nàng một cái: "Nhìn cái gì!"
"Bên kia cái kia!" Y Toa Bối chỉ ra ngoài cửa sổ xe.
Ban Thần Khanh nhìn theo hướng ngón tay Y Toa Bối, thì ra là ven đường có một gian hàng nhỏ, có người bán thú nhồi bông nhỏ làm vật trang trí. Ban đầu còn tưởng là chuyện quan trọng gì, Ban Thần Khanh nhìn thoáng qua một cái lập tức thu hồi đường nhìn, không mấy vui vẻ hỏi: "Em lại làm sao vậy?"
"Dừng xe, anh dừng xe." Y Toa Bối hạ lệnh.
"Ở đây không có chỗ đỗ xe a, tiểu thư." Ban Thần Khanh kháng nghị.
"Em mặc kệ, mau tìm nơi đỗ xe, em muốn xuống xe."
"Xuống xe làm gì!" Ban Thần Khanh rất là không vừa lòng tính tình bốc đồng của Y Toa Bối.
"Mua đồ. Anh mau tìm chỗ đỗ xe đi."
Không lay chuyển nổi Y Toa Bối cố chấp, Ban Thần Khanh đành phải giảm tốc độ, tìm một chỗ gần đó đỗ xe. Y Toa Bối lập tức xuống xe, bước nhanh đến gian hàng vừa đi qua.
.
Đến lúc thấy những thứ được bán, Ban Thần Khanh liền hiểu rõ lý do vì sao Y Toa Bối nhất định phải xuống xe, khi nãy chỉ nhìn thoáng qua hắn không chú ý nhiều lắm. Trên gian hàng nhỏ bày các loại thú bông nhỏ làm đồ trang trí toàn bộ được làm thủ công, có động vật, có hình người, cũng có những thứ không biết gọi là gì, chúng nó có một điểm giống nhau —– đều rất đáng yêu.
Vui vẻ chọn lựa, Y Toa Bối thỉnh thoảng lại đưa đến trước mặt Ban Thần Khanh cho hắn xem: "Đáng yêu không? Đáng yêu mà. Cái này đẹp."
Ban Thần Khanh không có nhiều hứng thú với móc treo điện thoại di dộng và móc khoá các loại, thứ hấp dẫn hắn nhiều hơn là người bán. Không phải một nữ hài tử, mà là một nam nhân.
Đây là đồ cậu ta làm sao? Ban Thần Khanh thầm nghĩ.
Chủ sạp hàng tuổi còn rất trẻ, gầy gầy cao cao, tóc màu trà nhạt, nét mặt thanh tú, có vẻ rất ôn hoà. Cậu ta cũng không cố sức giới thiệu chào hàng, ngược lại chỉ đứng một bên nhìn đám nữ hài tử chi chi chít chít chọn lựa, có chút cảm giác không quan tâm.
Là xấu hổ sao? Một đại nam nhân, bán thú bông thủ công. Ban Thần Khanh đánh giá.
.
Thấy một mỹ nữ đi từ xa tới, Hạ Tiểu Du có chút ngại ngùng không ngẩng đầu lên được. Mỹ nữ này thật sự quá đẹp, ngũ quan tinh tế có vẻ con lai, áo lông cao cổ đỏ sẫm cùng váy ngắn đen ôm sát vào đường cong cơ thể uyển chuyển, tất chân đen cùng giày cao gót càng làm tăng vẻ gợi cảm. Bị khí chất của mỹ nữ mị lực bắn ra bốn phía này áp chế, Hạ Tiểu Du không khỏi cảm thấy ngượng ngùng.
Ban Thần Khanh thấy ánh mắt Hạ Tiểu Du dừng trên người Y Toa Bối, sau đó sắc mặt hồng hồng cúi đầu, hắn không khỏi liếc mắt nhìn Y Toa Bối đứng bên cạnh, âm thầm vì nữ nhân luôn vô trách nhiệm loạn toả mị lực này mà vừa bực mình vừa buồn cười.
BẠN ĐANG ĐỌC
Vô Sở Chúc hệ liệt (無所屬系列) - Lâm Tử Tự (林紫緒)
Teen Fiction1/ Vũ Trung Khúc (雨中曲) 2/ Đại Thành Tiểu Ái (大城小爱) 3/ Thư Sinh Dữ Hồ Ly (书生与狐狸) / Thư sinh và hồ ly (đoản văn). 4/ Hạ Hỉ Thiểm Linh (贺喜闪灵) 5/ Chúng Lý Tầm Tha (众里寻他). 6/ Ôn Nhu Đích Tạp Hóa Điếm Lão Bản (温柔的杂货店老板) / Ông chủ tiệm tạp hóa ôn nhu (đoản...