Chap41: Lại che mặt
"Ah! Ngươi…" Thân thể mạnh mẽ chấn động, không tự giác run rẩy, thắt lưng càng vặn vẹo.
Đầu lưỡi tinh tế mơn trớn từng cái nếp uốn, cuối cùng dừng lại trên tiểu đầu no đủ, cười xấu xa, đảo qua khe rãnh phía dưới.
"Ah!…" Run rẩy muốn phóng thích, không biết làm sao bị Ngô Thế Huân bịt chặt "Ô ô, Huân Huân…" Khóc nức nở, càng là khó nhịn không ngừng vặn vẹo eo.
Đầu lưỡi lại quét lên cần cổ "Nói cho ta biết, muốn sao?"
"Ô ô, muốn" Lông mi dày run lên.
Nhẹ hôn cằm "Đậu đỏ của Thạc nhi đâu rồi"
Mân Thạc hạ thân mặc dù lộn xộn, nhưng quần áo vẫn vướng trên người, lung tung cởi bỏ dây lưng, lộ ra da thịt ửng đỏ, hai hạt tiểu hồng đậu lập tức bạo lộ trong không khí, quần áo trượt xuống, leo lên ôm lấy bả vai Ngô Thế Huân, ưỡn ngực cọ lên quần áo trơn bóng của người nọ.
"Ân… Huân Huân…" Lông mi khẽ run.
Cúi đầu ngậm lấy môi nhỏ, đem những rên rỉ nhỏ vụn nuốt hết vào trong bụng, trên tay dùng sức.
Mới vài cái, Mân Thạc liền ôm chặt Ngô Thế Huâb, cong lưng tiết ra. Cánh tay trên vai vô lực rơi xuống, trên mặt lộ vẻ đỏ ửng, cổ ngửa ra sau, mái tóc đen buông dài.
Hôn hai khoả thù du trước ngực "Hiện tại tới phiên ta!"
Chap42: Tiếp tục che mặt
Mân Thạc đáng thương còn đang đắm chìm trong dư âm vừa rồi, cũng không biết Ngô Thế Huân nói gì, liền cảm thấy dưới thân mát lạnh.
"Ân!" Ở trên người Ngô Thế Huân vặn vẹo "Là cái gì?…"
Hôn môi của hắn "Là thứ sẽ khiến cho Thạc nhi không đau nữa"
Đầu ngón tay quệt lấy một ít, độ ấm lên cao, một cỗ mùi thơm nhàn nhạt nhẹ nhàng đi ra, mùi vị kia… Ngô Thế Huân lại trướng đại thêm vài phần, động tác cũng càng vội vàng xao động.
Thăm dò vào một ngón tay.
"A…' khí tức bất ổn, khẽ cắn môi dưới.
Cảm giác này… Thật kỳ quái ah, từ nơi ấy một cỗ cảm giác tê dại rơi vào thắt lưng, lại để cho hắn không khống chế được cong lên thân thế.
Nhìn người dưới thân thần sắc như si mê như say sưa, Ngô Thế Huân không thể chờ đợi được lại thăm dò vào ngón tay thứ hai.
"Ân, đau…" Nỉ non, có chút nhíu mày, hô hấp càng ngày càng dồn dập, Mân Thạc hoài nghi mình đây là làm sao vậy…
"Đồng nhi thoải mái không?" Ngón tay xoay ngược lại, ấn nhẹ.
"Ah… Hỏng mất…" Chặt chẽ ngậm lấy ngón tay "Huân Huân… Ngứa!"
Vừa rồi nghe thấy được mùi thơm Ngô Thế Huân đã cảm thấy khô nóng khó nhịn, nghe xong Mân Thạc nói ngứa… Ngày mai nói Thất làm mùi thuốc lá đi!
"Thạc nhi thích không?" Trên trán đã tụ mồ hôi, ẩn nhẫn khó chịu, rồi lại không dám quá nóng vội làm thương hắn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] [SeMin] Oan Gia? Không, Chủ nợ!
FanfictionTác giả: Đoàn Tranh Tử Editor: Ji Thể loại: Cổ trang, phúc hắc công (sau thành trung khuyển :v) x đáng yêu dụ thụ, sinh tử, HE. Edit chưa được sự đồng ý của tg, rất mog thông cảm, gửi tặng nụ hôn chân tình!.. Introduce: Là truyện cổ trang hài hước c...