chap61 - chap65

170 20 0
                                    

Chap61: Mùa hè

Ngủ không được! Xoay người! Vẫn là ngủ không được! Ô ô… Mất ngủ!

Tiểu lão hổ hiện tại đã hơn sáu tháng tuổi, mỗi ngày vừa mở mắt câu nói đầu tiên là Thạc Thạc! Cha mẹ cũng xếp sau rồi.

Mân Thạc mỗi ngày vừa mở mắt vốn là Huân Huân! Sau đó một ngày không gặp người, đều tại trong sân viện Cửu nương cùng Tiểu lão hổ chơi, buổi tối mới trở về, còn há miệng ngậm miệng đều là Tiểu lão hổ như thế nào ah thế nào rồi, có đôi khi nghe được Ngô Thế Huân nổi cơn ghen!

Bàn tay nhỏ bé đẩy đẩy Ngô Thế Huân "Huân Huân, ngươi ngủ chưa?"

Từ từ nhắm hai mắt, ôm hắn "Làm sao vậy?"

"Ta ngủ không được" Ủy khuất.

"Muốn lão hổ rồi hả?" Cúi đầu hôn trán của hắn "Nhanh ngủ đi, tỉnh ngủ liền gặp được rồi"

Cả buổi không có động tĩnh.

Xoay tay đại chưởng vung lên, trong phòng nến lập tức sáng lên.

Cúi đầu hỏi thăm "Thạc nhi làm sao vậy?"

Khuôn mặt nhỏ nhắn rì rì nâng lên "Huân Huân, nam nhân không thể sinh con sao?"

Cuối cùng cũng hỏi tới.

Mặc dù Ngô Thế Huân đã sớm nghĩ kỹ câu trả lời, nội tâm vẫn là không khỏi lập tức bị cứa một vệt đau đớn, ôn nhu mà cười cười xoa đầu hắn "Ta có Thạc nhi là đủ rồi, hiện tại ở bên trong lâu đài đã có Tiểu lão hổ, Thạc nhi cũng coi như phụ thân của nó"

Cái đầu nhỏ sụp xuống "Thế nhưng mà Thạc nhi vẫn muốn có con của mình…" Nói ra, càng giống như nỉ non.

Một vấn đề đã muốn nói ra từ lâu, Mân Thạc mỗi ngày nằm mơ đều ngóng trông có thể có con của mình.

Ngô Thế Huân một bên muốn che giấu tâm sự bản thân, bên kia còn muốn đi kiên nhẫn an ủi Mân Thạc, so với hài tử, Mân Thạc càng quý giá!

Ngày hôm sau Mân Thạc đang cùng Tiểu lão hổ chơi trong sân, thư phòng Bôi Nhị gia liền vui tươi hớn hở chạy vào "Có thư, có thư! Tạ Nhị tiểu thư gửi thư rồi!"

Mân Thạc phản ứng nhanh nhất "Mau gọi người đem phía Tây viện quét dọn! Mộng La tỷ tỷ sắp đến rồi!"

Đích thật là đến mùa hè, thế nhưng mà ngày này năm trước người ta đến ngươi không phải một trăm lần không vui sao.

Chap62: Hài tử

"Ai ôi!!! Chậm một chút chậm một chút" Kéo tay của nàng "Đã như vậy còn khắp nơi chạy loạn!" Tam nương giả vờ giận.

"Mỗi năm đều đến, năm nay không tới trong lòng lại khó chịu!" Cười đi xuống xe ngựa, Ba Mộc bên cạnh luôn dìu nàng, con mắt đều không rời đi bụng Mộng La.

"Mộng La tỷ tỷ!" Từ trong nội viện chạy vội ra "Ngươi đã tới!"

Tam nương ngăn lại hắn "Ai ôi!!! Tiểu tổ tông chậm một chút, vội gì chứ!"

"Ta không đụng ta không đụng!" Tả hữu né tránh Tam nương "Ta muốn nhìn!"

Tạ Mộng La bật cười, kéo tay của hắn "Sờ sờ cũng không sao"

[Edit] [SeMin] Oan Gia? Không, Chủ nợ!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ