VONG TIỀN KIẾP - PHẦN 2

1K 14 0
                                    

Keng keng!

Keng!

Tiếng chiêng đám ma vang đều, Kiên hai mắt rơm rớm nước. Hình ảnh ông Hòa cứ nhắc đi nhắc lại câu chuyện vong theo mà Kiên không hề tin, rồi đến khi cái tin trời đánh ông Hòa chết ở cái ao trước nhà, bà thầy đồng cùng nơi ở với Kiên có cùng một cái chết tương tự, khiến Kiên dần dần ý thức được mọi chuyện. Rằng cái lời đồn đại về ma quỷ mà xưa nay người ta hay nhắc tới, không phải là thứ buôn thần bán thánh, là vì thời người xưa dân trí kém tự suy diễn ra. Mà tất cả những lời đồn đại về cõi vô hình, về ma quỷ kiếp trước bám theo, về thứ vong thứ ngải, về tiền duyên thiên kiếp. Về những thứ mà trước nay Kiên không tin, không tin đến mức ghét cay ghét đắng, thì giờ đây nó lại ứng nghiệm thành sự thực.

Giữa nhà, hàng chục người đàn ông to khỏe, già có trẻ có, đang cố sức vần cỗ áo quan chứa thi thể ông Hòa. Nâng lên rồi lại hạ xuống đến mấy nhịp.

Một người chủ trì buổi lễ hô to:

- Nâng!

Tức thì cả chục người đàn ông như chỉ chờ sẵn, gồng sức nâng cỗ áo quan lên thật cao.

Người chủ trì tiếp tục hô:

- Hạ!

Cả chục người đàn ông lại tiếp tục làm theo, cỗ áo quan được đặt xuống ngay ngắn ở chỗ cũ không suy chuyển một xăng ti mét.

Hành động ấy cứ lặp đi lặp lại đến ba lần, rồi người chủ trì lại đổi khẩu lệnh:

- Xoay!

Tức thì cỗ áo quan lại xoay đầu ra ngoài, người ta quan niệm thủ tục này, là thủ tục tiễn người đã chết ra khỏi nhà. Và bắt đầu con đường đi về thế giới bên kia...

Cả chục người đàn ông làm việc tích cực, mồ hôi sớm đã thấm đẫm lưng áo. Thi thể ông Hòa bị chết trương ở giữa ao, nên nặng hơn người bình thường đến cả lần rưỡi, cỗ áo quan nặng nề, nên càng phải nhiều người hợp sức mới được.

Kiên mặc áo tang, đeo khăn tang, mắt hoe đỏ chống gậy cho bố. Đối diện mà mẹ Kiên đang kêu gào khóc lóc thảm thiết, thằng em trai của Kiên thì trên mặt cứng đơ, đuôi mắt ngơ ngác nhìn xung quanh, với cái độ tuổi hơn mười của nó, thì cái thứ cảm giác mất mát bố vẫn chưa hằn sâu quá lâu. Khuôn mặt nó vô cảm, không một giọt nước mắt rơi xuống mà Kiên cũng chẳng buồn trách.

Sau buổi lễ nhập niệm, là cả đêm ba người nhà Kiên phải trông xác ông Hòa dưới cái ngọn đèn leo lắt.

Người ta quan niệm khi người mới chết, linh hồn vẫn còn rất yếu ớt, vẫn còn phải dựa vào thân xác. Cho nên nếu muốn người quá cố được sống tốt đẹp ở thế giới bên kia, thì trong những ngày đầu người mới chết, phải bảo vệ xác người quá cố khỏi những vật tà khí đụng chạm, cho đến khi cái xác hạ huyệt thì linh hồn mới đủ cứng cỏi cho quá trình sau đó.

Trong đó, vật chí tà cực hung có quan niệm đến những vật màu đen, được người ta quan niệm là sứ giả của âm ti như mèo đen, quạ, hay giống chim lợn là phải tuyệt đối đuổi chúng đi. Bằng không một khi để những thứ này tiếp cận gần cái xác, linh hồn mới rời khỏi nơi trần thế, lập tức hồn phi phách tán, biến mất không còn, ngay cả thế giới bên kia cũng không thể đến được.

PIC SHORT: TRUYỆN MA KINH DỊNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ